kết hôn cùng nhân vật phản diện trong văn cẩu huyết

                                    
                                              

Tạ Nghiên tỉnh lại, khóe đôi mắt bị ngón tay thô ráp vuốt ve sầu.

“Mơ thấy loại gì?” Hoắc Duyên Niên coi cực kỳ tươi tỉnh dáng vóc nhường nhịn như không tồn tại ngủ.

Bạn đang xem: kết hôn cùng nhân vật phản diện trong văn cẩu huyết

Sau cơ Tạ Nghiên mới nhất quan sát rằng anh đang được khóc, còn Hoắc Duyên Niên đang được vệ sinh nước đôi mắt cho tới anh.

“Em…” Tạ Nghiên một vừa hai phải há mồm, tuy nhiên lại trừng trị hiện tại cơn mơ một vừa hai phải rồi đã trở nên một tầng mùng lấp che kín, “Em ko nhớ…”

“Hôm ni em tâm lý nhiều vượt lên.” Nhìn thấy Tạ Nghiên xuất thần. Hoắc Duyên Niên nhức lòng, kêu Tạ Nghiên phụ thuộc vào chủ yếu bản thân, kiểm soát sử dụng mức độ ấn huyệt đạo thái dương, “Thoải cái ko.?”

Tạ Nghiên gật đầu, rũ đôi mắt xuống ko rằng gì, một vừa hai phải rồi anh đang được suy nghĩ cho tới cơn mơ. Anh ko lưu giữ ai đó đã xin xỏ lỗi vô giấc mơ?

Nửa tối, nhị người tựa vô nhau, coi ánh trăng giá rét bên phía ngoài qua quýt hành lang cửa số, khung trời từ từ nổi lên những bông tuyết mịn, mơ hồ nước, hư đốn ảo nhưng mà yên ổn tĩnh.

"Tuyết rơi..." Tạ Nghiên lẩm bẩm, người phụ thuộc vào ko đáp lại, Hoắc Duyên Niên tóm lấy nhị tay của anh ấy, tương đối xoay đầu lại, ko biết Hoắc Duyên Niên vẫn ngủ kể từ khi nào là.

Tạ Nghiên ngửng đầu đem tay xoa cằm Hoắc Duyên Niên, phụ thuộc vào người anh nối tiếp coi ra bên ngoài, lù mù cảm nhận thấy cơn mơ một vừa hai phải nổi lên lại chìm xuống đang được rằng cho tới anh biết thực sự.

Khi rạng đông ló dạng, Hoắc Duyên Niên tỉnh dậy vô kiểu ngủ không xa lạ của tôi, ôm Tạ Nghiên vô tay.

“Có ham muốn ra bên ngoài coi tuyết không?” Tạ Nghiên cảm biến được động tác của Hoắc Duyên Niên, ngay tắp lự biết anh vẫn tỉnh nên ngửng đầu căn vặn.

Xem thêm: ảnh hậu làm quân tẩu

“Em vẫn ko ngủ?” Tạ Nghiên góc nhìn trong xanh thực hiện cho tới Hoắc Duyên Niên quan sát vật gì, bao phủ lấy hắn thơm một chiếc. “Còn đang được suy nghĩ?”

Tạ Nghiên gật đầu.

“Giấc chiêm bao tối qua quýt cực kỳ cần thiết. Em ko lưu giữ rời khỏi được.”

“Đi đi dạo một vòng, có lẽ rằng em hoàn toàn có thể lưu giữ rời khỏi. Càng suy nghĩ càng ko suy nghĩ rời khỏi vật gì.” Hoắc Duyên Niên vùng lên lấy ăn mặc quần áo của nhị người kể từ ghế sát bên, chung Tạ Nghiên khoác áo lông vô, nhị người lặng lẽ chuồn rửa ráy, nhằm lại tin nhắn rồi cùng với nhau rời khỏi ngoài.

Buổi tối tuyết rơi càng ngày càng rộng lớn, lúc này vẫn giới hạn, bàng bạc khung trời, tạo nên khung trời tương đối sáng sủa càng thêm thắt lạnh lẽo.

Hoắc Duyên Niên nhằm tay Tạ Nghiên vào bên trong túi, nhị người ung dung chuồn đi dạo vô tuyết rồi tiếp cận một tòa mái ấm sát bên, một mái ấm gia đình đang được thế pháo sẵn sàng thắp pháo.

Tiếng “tanh tách” vang lên, giờ đồng hồ pháo vang lên kể từ bao nhiêu tòa mái ấm, đái khu vực tự nhiên sôi động hẳn lên.

Xem thêm: gả cho bệnh kiều ta sống đời cá mặn

Cả nhị chuồn đi dạo xung quanh đái khu vực nhị lượt, u Tạ vẫn gọi năng lượng điện và giục nhị người quay trở về ăn cơm trắng, buổi sáng sớm Tết Nguyên Đán không tồn tại nguyên do gì nên ra bên ngoài.

Đi một hồi, thể trạng Tạ Nghiên càng tươi tỉnh tỉnh, khuôn mặt mũi ửng hồng vì như thế bão lạnh lẽo, về cho tới mái ấm, nhị người xoa mặt mũi nhau cho tới Lúc khắp cơ thể rét lên.

Ăn sáng sủa đoạn, ông xã ông chồng về bên vệ sinh chống, Hoắc Duyên Niên cuống quýt chăn bông, phát hiện ra Tạ Nghiên nhíu mi, ngay tắp lự lo ngại.