Lúc hết giờ làm Túc Kỳ kể từ cửa ngõ sau của ngôi trường học tập ra đi ngoài, trải qua nhì tín hiệu đèn xanh tín hiệu đèn đỏ, ngay tắp lự thấy xe cộ Diệp Tử Nam giới hạn trước một quán cafe, cơ hội thiệt xa vời thì nhận ra ngón tay của anh ý nhằm bên trên cửa ngõ kính xe cộ đem theo gót điếu dung dịch, lan rời khỏi white color của sương sương.
Đúng khi tan học tập của ngôi trường Cao Phong Kỳ, bên trên lối đi lại không ít người, Túc Kỳ rất rất vất vả tiêu xài trặc tiếp cận sát bên xe cộ thấy Diệp Tử Nam đang được coi người lên đường đàng cho tới ngẩn người, trong cả cô cho tới sát bên xe cộ cũng ko biết.
Bạn đang xem: kỳ thật cây lim có thể dựa
Túc Kỳ vừa phải lăm le gọi anh, thì anh tự nhiên con quay lịch sự cười cợt với cô, trọn vẹn không thể tầm dáng ngẩn người im re tâm lý nữa.
Túc Kỳ mơ hồ nước, vừa phải rồi anh rốt cuộc sở hữu ngẩn người hoặc không?
Lên xe cộ Túc Kỳ mới nhất vạc hiện tại Diệp Tử Nam toàn thân thích đều khoác đồ vật tự do thoải mái, bầu không khí bên phía trong xe cộ đem theo gót hương thơm sữa tắm không xa lạ lan rời khỏi hương thơm thơm ngát ngát. Cô lưu giữ rõ rệt buổi sáng sớm khi rời khỏi cửa ngõ anh rõ rệt khoác ăn mặc quần áo ngay lập tức cụt, thưa là ngày hôm nay cần họp.
"Anh về qua chuyện ngôi nhà rồi à?"
Diệp Tử Nam vừa phải thay đổi xe cộ vừa phải ko chút nhằm ý vấn đáp cô, "Ừ, vì thế giờ chiều không tồn tại việc gì nên về ngôi nhà ngủ bù một giấc."
Trong lòng Túc Kỳ cảm nhận thấy vô nằm trong bất công, chủ yếu bản thân thực hiện ông ngôi nhà thiệt là đảm bảo chất lượng.
Hình như bầu không khí gọi năng lượng điện khi chiều vẫn giữ lại cho tới lúc này, bên phía trong xe cộ quan trọng đặc biệt im re, Diệp Tử Nam tài xế mặt mũi ko chút thay cho thay đổi, nhịn nhường như kiên trì vô nằm trong đảm bảo chất lượng, mặc dù trước mặt mũi tấm chắn bị rối tinh anh rối loà cũng ko thấy bên trên mặt mũi anh sở hữu một chút ít ko kiên trì.
Cái không giống ko thưa, về điểm ấy Túc Kỳ vẫn rất rất bội phục, coi phần bên trước một đoàn xe cộ lâu năm như Long, nửa ngày cũng ko dịch rời một chút ít, nếu như trong trường hợp là cô tài xế, đang được sớm bốc hỏa, xác định không tồn tại phương án thản nhiên ở một điểm tựa như anh.
Rõ ràng ko to hơn cô bao nhiêu tuổi hạc, tuy vậy ở từng góc nhìn đều mạnh rộng lớn cô thật nhiều.
Túc Kỳ rối rắm nửa ngày, tính tán phễu vài ba câu thay cho thay đổi bầu không khí một chút ít, vốn liếng là cô ko chính, kể từ nhỏ Túc Kỳ là đứa con trẻ nghe điều, phụ thân u Túc cũng thông thường xuyên giáo dục cô, thân thích bà xã ông xã cùng nhau cần nhẫn nhịn cho nhau, tôn trọng nhau, vì vậy hôn nhân gia đình mới nhất rất có thể lâu lâu năm, cuộc chiến tranh rét mướt là vấn đề ko thể đồng ý được. Nhưng tâm lý nửa ngày cũng không kiếm thấy vấn đề. Nói chuyện ngôi trường học tập, chắc chắn anh tiếp tục không tồn tại hào hứng. Hỏi anh chuyện việc làm, cô cũng không hiểu biết. Tâm sự Bát Quái của buôn bản vui chơi giải trí, chắc chắn rằng sẽ ảnh hưởng anh coi thông thường. Suy suy nghĩ vòng vo nửa ngày, chợt lóe rời khỏi, vẻ mặt mũi hưng phấn hé mồm, "Công ty của những anh sở hữu cần có rất nhiều rất rất người con trai đơn thân sở hữu ĐK tốt?"
Lời thưa vừa phải thoát ra khỏi mồm, Túc Kỳ mới nhất cảm nhận thấy quá đột ngột, xe cộ tự nhiên chạy cong một quãng rồi mới nhất nối tiếp chạy trực tiếp tắp, Diệp Tử Nam đoán rời khỏi được đầu côn trùng liếc cô một chiếc ko thủ thỉ.
Túc Kỳ lẩm nhẩm phân tích và lý giải, "Không cần em, là Trần Tư Giai.....Cô ấy..."Nói kết thúc, Túc Kỳ thở rời khỏi, rước điều ban sơ tính thổ lộ nuốt xuống dưới bụng.
Diệp Tử Nam lại đùng một cái hé mồm, Trần Tư Giai quí người như vậy nào?"
Túc Kỳ ngấc đầu coi anh, chẳng biết làm thế nào ngay tắp lự thổ lộ câu, "Thích người như anh."
Lần này Diệp Tử Nam điềm đạm chào đón, "Trong doanh nghiệp lớn sở hữu bao nhiêu chàng trai cũng ko tệ lắm, em coi lên đường, thám thính thời hạn bố trí mang lại bọn họ họp mặt."
Sau Lúc vấn đề này hoàn thành, bên phía trong xe cộ lại lâm vào tình thế trầm khoác.
Túc Kỳ xoay đầu coi cảnh quan hồi lâu, sau cuối cố lấy dũng khí xoay đầu, "Em không tồn tại ý gì không giống, ko mang lại anh cho tới cửa ngõ ngôi trường học tập đón là em sợ hãi người không giống nhận ra, ko cần không người nào nhìn thấy anh, em sợ hãi người không giống tra chất vấn chuyện tất cả chúng ta thực hiện tất cả thêm thắt phức tạp, anh cũng biết anh sở hữu từng nào phổ biến, em cảm nhận thấy cuộc sống đời thường lúc này rất hay rất rất yên ổn ổn định, em không thích sở hữu một số trong những người ko cần thiết quấy nhiễu tất cả chúng ta. Nếu anh cảm nhận thấy vì vậy ko được, chuyến sau cho tới cửa ngõ ngôi trường học tập đón em."
Túc Kỳ 'một giờ đồng hồ trống trải thực hiện lòng tin nhiệt huyết thêm' thổ lộ tâm lý của tôi, tiếp sau đó lẳng lặng chờ đón sự phản xạ của Diệp Tử Nam.
Đúng khi phần bên trước là tín hiệu đèn đỏ, xe cộ vững vàng vàng tạm dừng, Diệp Tử Nam trở về sờ đầu Túc Kỳ và cười cợt, "Anh vừa phải rồi đang được tâm lý chuyện không giống, ko cần dỗi em."
Anh cười cợt, vẻ mặt mũi rét mướt như băng vừa phải rồi đều tan không còn, khóe đôi mắt vừa phải đem theo gót phiền lòng, vừa phải đem theo gót trời băng khu đất tuyết rồi cho tới xuân về hoa nở.
Túc Kỳ cứng đờ, nhập trí lưu giữ cũng đều có người vừa phải cào loàn làn tóc lâu năm của cô ý vừa phải nuông chiều say sưa nhập nụ cười cợt của cô ý.
Khi Túc Kỳ theo gót hâu phương Diệp Tử Nam lên đường nhập ghế lô, ở thân thích đoàn người cả trai lộn gái liếc đôi mắt đang được thấy được người nam nhi bại, vẫn như vài ba năm trước đó phía trên sảnh bóng rổ.
Khi bại, Túc Kỳ vừa phải phi vào ngôi trường ĐH A, cũng chính vì phụ thân u Túc đều là GS của ngôi trường ĐH A, nên Túc Kỳ kể từ nhỏ ở nhập sảnh ngôi trường này vững mạnh, vì vậy ko cảm nhận thấy sở hữu chút mới nhất mẻ này. Ngày bại cô sẵn sàng ngủ thì bị Trần Tư Giai nhất quyết kéo cô lên đường coi SV mới nhất đấu bóng rổ, nhập ngoài phụ thân vòng của sảnh bóng rổ vây xung quanh rất rất người, tiếng động cố lên như khơi dậy, rất rất náo sức nóng. Ngày ngày hè độ sáng mắt chói rất rất ko đảm bảo chất lượng, Túc Kỳ theo gót Trần Tư Giai tiếp cận phần bên trước, liếc đôi mắt một chiếc thì thấy một nam giới sinh đang được nhảy lên ném bóng nhập rổ, người nhảy lên nhảy xuống rất rất đúng vào khi, bóng đang được nhập giỏ, đem theo gót giờ đồng hồ tung hô của người xem.
Trần Tư Giai cũng đem theo gót vẻ mặt mũi hạnh phúc tung tăng túm Túc Kỳ, "Này, đó là người bại, sở hữu thấy không? Nghe thưa cậu ấy nằm trong nhập học tập với tất cả chúng ta, là nhân tài của Học viện đó! Người rất rất đẹp mắt trai tính cơ hội lại đảm bảo chất lượng, cười cợt rộ lên càng ko cần thưa, ngày khai học đang được tạo ra một chấn động rộng lớn."
Túc Kỳ quay đầu sang một bên coi, khuôn mặt mũi bại quả thực rất rất thú vị người không giống, mi thám thính đôi mắt sáng sủa, bên dưới ánh mặt mũi trời, bên trên domain authority thịt đem theo gót những giọt mồ hôi nhập trong cả, động tác nhanh chóng nhẹn ngăn chặn đối phương tiến công sở hữu Lúc tràn trề sát khí ném bóng nhập giỏ, góc nhìn kiên lăm le, gắt gao mím chặt môi, thấy lúc bóng nhập giỏ lại cười cợt như đứa con trẻ.
Mười bảy mươi tám tuổi hạc, thực sự tuổi hạc dễ dàng phát sinh thương yêu trai gái, giờ chiều hôm bại, Túc Kỳ cảm nhận thấy nhịn nhường như sở hữu một lộc cây đang được kể từ lòng khu đất chui rời khỏi.
Xem thêm: sau khi sống lại trở thành omega thiên mệnh của chú của tra công
Trần Tư Giai còn đang được ríu rời khỏi ríu rít thưa, ở nhập đôi mắt Túc Kỳ, cô ấy đó là người háo sắc, việc cô ấy Review trai đẹp mắt chỉ rất có thể tin cậy khoảng chừng 10%, tuy nhiên thời điểm này Túc Kỳ lại cảm nhận thấy cô ấy thưa ko phô trương một chút nào.
Cô vờ vịt coi thường thông thường chất vấn, "Nghe cậu thưa như thể biết nhiều về cậu ấy lắm."
"Tớ tất yếu biết rồi!"
"Vậy cậu biết thương hiệu cậu ấy không?"
Trần Tư Giai tức thời thưa, "Cậu ấy thương hiệu...Ai, thương hiệu cậu ấy là gì nhĩ, tớ hãy nhớ là......"
Trần Tư Giai gãi đầu nửa ngày, "Tớ thiệt ko lưu giữ." Nói kết thúc kéo cô nàng sát bên, chỉ nhập bóng hình bên trên sảnh bại chất vấn, "Này, bạn làm việc ơi, cậu ấy thương hiệu gì nhĩ?"
Lại gặp gỡ chính cô nhỏ xíu sở hữu tính cách túa hé, "A, cậu ấy ư, trong cả cậu ấy nhưng mà cậu cũng ko biết? Chính là Thẩm Ngôn Lỗi ở khoa Tài Chính!"
Vẻ mặt mũi Trần Tư Giai như đang được biết, xoay đầu thưa lại với Túc Kỳ, "Đúng chính chính, thương hiệu là Thẩm Ngôn Lỗi, vừa phải rồi tớ khích động quá nên quên thất lạc."
Thẩm Ngôn Lỗi? Trong lòng Túc Kỳ yên ắng lưu giữ kỹ, tự nhiên sở hữu một nam giới sinh lại ngay gần, nhì đôi mắt sáng sủa lên chất vấn, "Cậu là Túc Kỳ?"
Túc Kỳ gật đầu vừa phải lăm le chất vấn cậu tớ sở hữu chuyện gì, lại thấy cậu tớ trở lại phía bên trên sảnh đấu thưa, "Này Lỗi, cậu ấy đó là Túc Kỳ, tớ thưa ko sai chứ, rất rất đẹp mắt chính không?"
Túc Kỳ theo gót bạn dạng năng quan sát về phía bên trên sảnh đấu, cô vốn liếng đứng ngay gần phần bên trước, đúng vào khi trận đấu đang được tạm thời suy nghĩ thân thích hiệp, Thẩm Ngôn Lỗi đang được đứng nằm trong đồng team vừa phải hấp thụ nước vừa phải nghiên cứu và phân tích giải pháp tiếp theo sau, nghe được các bạn nằm trong gọi cậu ngay tắp lự trở về coi, tiếp sau đó ngay tắp lự phát hiện một góc nhìn xanh ngắt, một xung khắc bại cậu cảm nhận thấy những cảnh sắc tươi tắn đẹp tuyệt vời nhất đều mất tích không còn.
Tuấn nam giới mỹ nữ giới vốn liếng thường hay bị lưu ý, huống chi là lại ngay gần nhau, sảnh bóng khi đầu vô nằm trong tiếng ồn tự nhiên yên ắng, đều coi lịch sự mặt mũi này.
Túc Kỳ đỏ ửng mặt mũi đang được khi ko biết làm thế nào, Thẩm Ngôn Lỗi tự nhiên con quay lịch sự cô cười thật tươi.
Sau bại tiếng động trêu đùa huýt sáo vang lên liên tiếp, cho tới tối bên trên forums ngôi trường học tập vấn đề đó lại rét lên đỉnh điểm.
Túc Kỳ cũng ko biết bản thân bị làm thế nào, ko cần trước đó chưa từng thấy khuôn mặt mũi đẹp mắt trai, khả năng thế này lại biến hóa lên đường đâu hết? Sau này Lúc cô và Thẩm Ngôn Lỗi ở và một điểm, từng chất vấn anh, khi bại vẻ mặt mũi Thẩm Ngôn Lỗi đắc ý ráng mặt mũi của cô ý vấn đáp, tất cả chúng ta sở hữu duyên phận.
Bây giờ suy nghĩ lại, duyên phận? Có duyên ko phận.
Thẩm Ngôn Lỗi vẫn ko thưa với Túc Kỳ, thiệt rời khỏi trước bại, anh từng gặp gỡ cô.
Đó là khi vừa phải nhập ĐH, giáo viên Túc kêu lớp trưởng là anh lên đường nhập văn chống bố trí việc làm, vừa phải mới nhất thưa ko bao lâu, thì thấy một cô nàng sở hữu khuôn mặt mũi rất rất xinh đẹp mắt xông nhập như 1 cơn dông tố, nhì đôi mắt lan sáng sủa coi chằm chằm giáo viên Túc, "Cha, sở hữu chi phí ko, cứu giúp giang hồ nước với!"
Vẻ mặt mũi vốn liếng tráng lệ và trang nghiêm của giáo viên Túc đem theo gót nuông chiều ko tủ lốt tươi tắn cười cợt thưa, "Làm sao thế, mon này đang được người sử dụng không còn chi phí sinh hoạt rồi?"
Cô nhỏ xíu bại tức thời tiến bộ lại ngay gần biu áo giáo viên Túc, "Không phải! Con kể từ trọ tại trường ra đi ko đem theo gót ví chi phí, mang lại con cái mượn mươi đồng, vội vàng lắm!"
Thầy giáo Túc hé ví chi phí lấy 50 đồng đem mang lại cô, cô ráng chi phí rồi chạy rời khỏi nhanh chóng như 1 cơn dông tố.
Thầy giáo Túc coi theo gót bóng sườn lưng của cô ý, trở về coi anh vẻ mặt mũi cùng bất đắc dĩ cười cợt, "Ngại quá, nha đầu bại luôn luôn hấp tấp vội vàng như vậy, mãi rồi ko rộng lớn được."
Không coi rời khỏi được bên trên mặt mũi Thẩm Ngôn Lỗi sở hữu gì ko thỏa mãn, anh cười cợt cười cợt, "Rất dễ thương và đáng yêu."
Khi Thẩm Ngôn Lỗi kể từ trọ tại trường ra đi ngay tắp lự nhận ra cô nhỏ xíu bại ngồi xổm bên trên bến bãi cỏ tay ráng chân giò hun sương gặm sát bên sở hữu một con cái chó nhỏ, mồm còn lẩm nhẩm, chợt anh ra quyết định trải qua nghe coi cô đang được thưa gì.
Khi anh bước chững lại, chợt nghe cô nhỏ xíu bại vừa phải vuốt ve sầu chó nhỏ vừa phải thưa, "Tao mong muốn đem mi về, tuy nhiên mi biết ko, trọ tại trường ko mang lại nuôi thú vật, nhưng mà thầy giáo Trương lại không phù hợp với lông của mi, chính rồi, thầy giáo Trương đó là u tao, tuy rằng rằng mi rất đáng để thương, tuy nhiên tao cũng sợ hãi u tao, nếu như tao đắc tội với bà ấy, tao tiếp tục không tồn tại chi phí sinh hoạt cũng ko thể về ngôi nhà ăn cơm trắng, Lúc bại tao trên đây còn xứng đáng thương rộng lớn mi...."
Xem thêm: nếu có kiếp sau xin đừng gặp gỡ full
Thẩm Ngôn Lỗi nín cười cợt trải qua cô, mãi cho tới Lúc ra đi thiệt xa vời mới nhất chứa chấp giờ đồng hồ cười cợt đồ sộ, cảm nhận thấy cô nhỏ xíu này thiệt là thú vị. Anh cũng ko biết bản thân bị làm thế nào, một xung khắc bại, bản thân rất rất mong muốn sờ đầu cô, tựa như cô sờ đầu chó nhỏ bại. Cho nên về sau nhập một thời hạn lâu năm, anh đều thực hiện như vậy.
Mỗi chuyến Túc Kỳ cau mi kháng nghị với anh, anh cũng chỉ cười cợt thả tay, chuyến sau lại như vậy.
Chuyện cũ rõ rệt mồn một trước đôi mắt, trước bại lắng đọng giờ lưu giữ lại chỉ thấy trong trái tim nguội rét mướt, còn nếu như không cần Diệp Tử Nam đang được bắt tay cô tăng trưởng phần bên trước, cô chắc chắn xoay đầu tách lên đường.
Bình luận