Thể loại: Đam mỹ, tình trai, ngọt, ngược, gương vỡ lại lành lặn, lạnh lẽo lùng khốn nàn công x nhu nhược, khuyết thiếu thụ, HE, ngược thụ trước ngược công sau.
Couple chính: Trần Duật Đằng x Bạch Sở Khiết.
Văn ánTừ nhỏ, Bạch Sở Khiết vẫn đem đầy đủ loại biệt danh như "vong hồn ko biết phát biểu chuyện" hoặc "búp bê một mắt" vì thế một phía đôi mắt nên của anh ấy bị thong manh bẩm sinh khi sinh ra.
Bạn đang xem: lời nói dối của đôi mắt
Từ lúc còn nhỏ nhắn cho tới khi chuẩn bị tiếp cận cuối trong năm thanh xuân vườn ngôi trường, cậu sinh sống nhập thoải mái tự tin tự ti, ko biết vì thế bị tẩy chay hoặc chính vì sự tự động ti của cậu làm cho vòng đồng chí của dương vật hẹp đến mức độ xứng đáng thương. Cậu những tưởng bản thân cứ âm tối tăm u thế này cho tới không còn đời, cho tới khi vô tình phát hiện nụ mỉm cười thông thoáng qua quýt của đàn anh Trần Duật Đằng, cậu biết, tôi đã biết yêu thương.
Ngạc nhiên rộng lớn đó là Trần Duật Đằng lại là kẻ dữ thế chủ động tiếp cận với cậu, tuy vậy song này là xua xua đuổi những kẻ bắt nạt cậu. Nhờ sự tiếp mức độ lòng tin của anh ấy, cậu sinh sống phấn khởi rộng lớn, thoải mái tự tin rộng lớn. Sự thoải mái tự tin nhập cậu càng ngày càng nhỏ.
Và rồi cho tới một ngày, Trần Duật Đằng tóm tay cậu chuồn bên trên đường phố nhỏ. Rồi lại mến thương tâm sự một câu.
"Anh quí em! Không nên vì thế sắc đẹp, nhưng mà là vì thế em vô cùng quan trọng đặc biệt. Ông trời sẽ không còn lấy của người nào bất kì cái gì. Hy vọng em rất có thể tin cậy tưởng anh"
Một câu tỏ tình ngắn ngủn ngủi, chúng ta cùng với nhau yêu quý nhập thời học viên. Hắn canh ty cậu băng qua tự động ti, canh ty cậu nắm được rằng cho dù con cái đôi mắt nên đem bẩm sinh khi sinh ra ko thấy được gì thì cậu vẫn chính là đẹp tuyệt vời nhất.
Trần Duật Đằng làm cho Sở Khiết yêu thương hắn say đắm, vậy nhưng mà vào một trong những ngày không giống. Cậu lại nghe được hắn phát biểu với đám chúng ta của hắn, từng điều từng chữ xung khắc ghi nhập tim cậu.
"Được rồi! Tiền của ông đâu. Tôi vẫn phát biểu cái brand name Sở Khiết tê liệt là 1 trong những thương hiệu dễ dàng dụ nhưng mà. Làm vật gì đem chuyện tôi yêu thương cậu ta? Ông trên đây trong tim thời điểm hiện tại vẫn chỉ quí 1 mình Mễ Lạc thôi nhé. Làm gì đem chuyện tôi quí cái brand name thong manh một phía tê liệt chứ, coi nhập con cái đôi mắt đục một phía tê liệt đã trải tôi thấy kinh hồn rồi. Lần cá cược này những cậu bại rồi, mau fake chi phí đây"
Hoá đi ra...hai con mắt cậu ko đẹp nhất, kể toàn bộ cơ thể cho tới cậu quí cũng ko hề yêu thương cậu. Con đôi mắt nên này...vĩnh viễn luôn luôn bị trần gian ngán ghét bỏ...
Hoá đi ra...đó là lời nói dối của đôi mắt.
Bạch Sở Khiết đứng ở trước cửa ngõ chống học tập, cậu coi Trần Duật Đằng nằm trong đám chúng ta của anh ấy. Nước đôi mắt cậu chảy nhiều năm, giờ trên đây cậu lại cảm nhận thấy tự động ti về hai con mắt nên vẩn đục ko thể trông thấy của tôi. Mà phen tự động ti này còn quyết liệt rộng lớn phen trước. Bởi vì thế nó bởi người cậu yêu thương tạo nên.
Bạch Sở Khiết móc vào trong túi quần bản thân đi ra nhị tờ chi phí mệnh giá chỉ rộng lớn phía trên bàn. Cậu một vừa hai phải khóc một vừa hai phải mỉm cười phát biểu.
Xem thêm: truyện người thừa kế
"Em cũng cá cược nữa. Em cá cược bản thân tiếp tục ngu ngốc tin cậy vào một trong những thương yêu thực sự. Đúng là làm những công việc gì đem chuyện hoàng tử yêu thương một con cái ếch xấu xí xí tê liệt chứ"
Trần Duật Đằng vẫn chớ ở tê liệt, coi cậu bịa chi phí của tôi nhập lô chi phí nhưng mà đồng chí chuẩn bị fake cho tới anh. Trong lòng cảm biến rõ ràng tư vị đăng đắng ngắt còn rộng lớn ly cafe ko được. Nhưng...hắn vì thế thể diện với đồng chí nhưng mà đáp.
"Nếu cậu hiểu rằng thì thôi vậy, tôi thực sự chỉ coi cậu như trò cá cược. Tôi...thiệt đi ra chỉ quí con cái gái"
Bạch Sở Khiết gật đầu, cậu vụng trộm về lấy tay vệ sinh nước đôi mắt một vừa hai phải đáp.
"Cho nên em mới mẻ phát biểu trò cá cược này anh thắng rồi. Hy vọng đại thiếu thốn gia căn nhà anh sau đây chớ lấy tình thân đi ra thực hiện trò đùa! Tạm biệt"
————****———
Từ ngày hôm tê liệt trở chuồn, chúng ta con quay quay về trở nên người ngoài. Chẳng còn ai thấy Bạch Sở Khiết đến lớp nữa, Trần Duật Đằng thành công xuất sắc hò hẹn với hoa khôi nhưng mà hắn quí thì thầm thương hiệu Mễ Lạc.
Chỉ là ko thấy bóng hình người tê liệt xuất hiện nay ở Sảnh ngôi trường, hắn lại cảm nhận thấy thiếu hụt. Điện thoại không hề vang lên tiếng động lời nhắn của những người quen thuộc, mùi vị cơm trắng vỏ hộp nhập giữa trưa thân ái nằm trong cũng không hề nữa. Chẳng còn nụ mỉm cười của những người tê liệt, cho tới cảm tiếng động nhị giờ "Anh ơi" cũng bặt tăm.
Khoảng rỗng tuếch nhập tim càng ngày càng to lớn, nổi lưu giữ về Bạch Sở Khiết càng khiến cho hắn day dứt.
Xem thêm: sương mù vây thành
Đến khi hắn quan sát bản thân yêu thương cậu lại có được tin cậy cậu vẫn ngủ học tập. Hiện bên trên vẫn thanh lịch quốc tế du học tập.
Trần Duật Đằng ko tin cậy...hắn ham muốn tìm hiểu cậu về, hắn ham muốn theo đuổi xua đuổi cậu lại một đợt nữa. Mà phen này sẽ không nên là vì thế cá cược, nhưng mà đó là một thương yêu thiệt sự.
Chỉ tiếc là hắn càng theo đuổi xua đuổi cậu càng chạy. Chuyện này nên làm thế nào đây?
Bình luận