ma đạo tổ sư h

                                    
                                              

Lam Vong Cơ nỗ lực vậy cự về bên, Lúc đứng trước cửa ngõ chống, dựa vào thính lực nhạy cảm bén của những người tu tiên, hắn nghe rõ ràng mồn một giờ động bên phía trong, giờ nhem nhép Lúc với lúc không hòa nằm trong từng giờ rên rỉ rủ rỉ, bụng bên dưới stress, cự vật phía bên dưới rét mướt cho tới dọa dẫm người lại rộng lớn thêm 1 vòng.

"Lam... ha... Lam Trạm... ưm..."

Bạn đang xem: ma đạo tổ sư h

Tên hắn được vạc rời khỏi kèm cặp giờ rên rỉ của những người vô chống, ko hề tự dự, Open.

Áp cả giờ rên, trước đôi mắt của Lam Vong Cơ đang được đổ xô một mảng xuân sắc rét mướt rực.

Ngụy Vô Tiện toàn thân ái ướt đầm, nửa sống lưng phụ thuộc tường, sắc mặt mày mẩn đỏ, đôi mắt phảng phất một làn tương đối nước lù mù nhạt nhẽo, mồm khe khẽ rên rỉ. Một tay hắn vuốt ve sầu tính khí bên dưới hạ thân ái, tay còn sót lại vậy Tị Trần đẩy chuôi tìm hiểu vô điểm hâu phương.

Trông thấy người đứng đối lập, Ngụy Vô Tiện rút Tị Trần thoát ra khỏi hậu huyệt, tương đối thở liên tiếp, loạng choạng xẻ nhào cho tới Lam Vong Cơ, nhảy lên choàng nhị tay qua chuyện cổ, nhị chân vòng rời khỏi sau sống lưng hắn, chôn mặt mày vô cổ Lam Vong Cơ cọ cọ, nỉ non:

"Lam Trạm... ha.... tao mong muốn... rét mướt quá..."

Đại óc của Lam Vong Cơ căng chặt, yết hầu khẽ động.

Một tay hắn ôm Ngụy Vô Tiện chặt vô lòng, một tay nâng cằm hắn, thơm vô song môi đang được không ngừng nghỉ mấp máy gọi 'Lam Trạm', chân nhậy bén đẩy cửa ngõ đóng góp lại.

Nói thì chậm rì rì tuy nhiên việc ra mắt chỉ vô chớp đôi mắt. Cửa vừa vặn khép, Lam Vong Cơ đem nhân loại đang được vạc dục trong tâm địa ngực bỏ lên chóng, phiên bản thân ái toá trang phục vướng víu, động tác gấp rút tuy nhiên khuôn mặt vẫn chính là vẻ điềm nhiên, chỉ hiềm không giống tại vị trí, tai và cổ hắn tiếp tục đỏ hỏn cho tới kỳ lạ kì, hạ thân ái trướng nhức cùng với.

Xem thêm: chúng ta ly hôn đi

Y lấy tay khẩn trương dang rộng lớn chân Ngụy Vô Tiện, chen người vô thân ái, thơm hắn, một tay vân vê phân tử đậu trước vùng ngực Ngụy Vô Tiện, tay còn sót lại khếch trương huyệt động.

Ngụy Vô Tiện như cảm nhận thấy ko đầy đủ, không dễ chịu mà đến mức hốc đôi mắt đem theo đuổi tầng nước đôi mắt, đỏ hỏn hoe.

"Lam... ah... Lam Trạm~ Chưa đầy đủ.... M-mau tiến thủ vô.... Ta không dễ chịu tuy nhiên..... hức hức..."

Hắn khẩn trương cho tới khóc luôn luôn rồi.

Lam Vong Cơ khàn khàn : "Ngụy Anh...".

Hai đôi mắt Lam Vong Cơ đỏ hỏn ngầu nhìn người bên dưới thân ái đang được vặn vẹo cầu hoan, 'phặc', tia lí trí sau cuối của hắn đứt thực hiện song, hắn rút tay ngoài người Ngụy Vô Tiện, tè Vong Cơ rét mướt cho tới dọa dẫm người đặt điều trước cửa ngõ động mấp máy của hắn.

Ngụy Vô Tiện nhị tay choàng sau sống lưng Lam Vong Cơ, ôm chặt:"Lam Trạm... ha... thời gian nhanh... thời gian nhanh chút... A~~~"

Xem thêm: chơi chết em (h tục)

Lam Vong Cơ tăng mạnh tè Vong Cơ vô điểm sâu sắc nhất vô huyệt động Ngụy Vô Tiện. Tiểu huyệt vây hãm, cắm chặt tè Vong Cơ như không thích hắn tách ngoài, óc hắn bị kích ứng cho tới đỉnh điểm.

Ngụy Vô Tiện tiêu cực tác của những người phía trên thực hiện khoan khoái, ngửa cổ rên rộng lớn, chân ôm chặt lấy hạ thân ái Lam Vong Cơ sung sướng, hắn vẫn mong muốn nữa.

Không đợi Ngụy Anh của hắn lên giờ mời mọc gọi, hắn đem đẩy hạ thân ái, từng phiên rút rời khỏi đâm vô đều là ở điểm sâu sắc nhất, hắn thơm lên môi Ngụy Vô Tiện, động tác bên dưới thân ái không chỉ ko tạm dừng mà còn phải thời gian nhanh rộng lớn, Lam Vong Cơ vô tình cảm biến được điểm gồ lên bên phía trong Ngụy Vô Tiện, hắn tăng mạnh.