rung cảm từ em

                                    
                                              

Chương 1: Hot boy trấn Nhung Lê

Trấn Tường Vân ngả l ng tức thì phía Nam, kề núi ngay sát sông.

Bạn đang xem: rung cảm từ em

Tháng Mười thân thiết thu, bao nhiêu ngày hôm trước trời vừa vặn buông bỏ trận mưa, nhập bão táp còn đem theo đuổi khá độ ẩm, lá phong ven lối rơi lở tở, nắng và nóng thu êm ấm soi nhập khe nứt bên trên thân thiết cây, in bóng mát loang lổ rung lắc lư lên tuyến đường lát đá xanh xao.

Trên đường phố nhiều năm tít tắp, nhì mặt mày rậm rì bóng mát, dọc phố là sản phẩm trước mặt siêu thị nhiều người hỗ tương.

Cuối phố sở hữu một cửa hàng mini, thương hiệu là Mỹ Phúc Giai, cửa ngõ đang được không ngừng mở rộng, bên dưới cái hiên phía bên ngoài khiếu nại sản phẩm hóa học đụn, còn tồn tại bao nhiêu thùng chắn cả lối lên đường.

Gió cuốn lá cây cất cánh lượn, phủ lên mũi song giầy ba-ta white color, người chủ sở hữu song giầy giẫm lên lá rơi lên đường thanh lịch kể từ phố đối lập. Vóc dáng vẻ anh vô cùng cao, người mẫu miên man, bước đi ung dung.

Đôi giầy Trắng sạch bóng, tuy nhiên phần ống quần đen kịt lại khá bám lớp bụi kể từ nơi nào cơ, anh khoác áo hoodie xám bên phía trong áo jacket, kéo nón áo hoodie rộng lớn rải quấn hờ lên đầu. Ánh nắng và nóng soi tới từ phía trái, in nghiêng cái bóng xuống mặt mày khu đất phía bên phải, dáng vẻ điệu khoan thai.

Anh lên đường vòng qua quýt đụn thiết bị chắn lối nhập siêu thị.

Lúc này, siêu thị không tồn tại khách hàng, chỉ tồn tại một nhân viên cấp dưới nam giới trẻ em tuổi hạc thông thoáng. Cậu trai ngồi trước quầy thu ngân, nghe thấy tiếng động bèn ngửng đầu lên gọi: "Anh Nhung."

Nhung Lê ừ một giờ, kéo nón áo xuống, tiếp cận giá bán sản phẩm ngay sát cơ, cố kỉnh một gói sandwich, xé vỏ hộp, ngậm bánh nhập mồm, tiếp sau đó kéo ghế cho tới điểm nắng và nóng chiếu. Ánh nắng và nóng khá chói, anh lại kéo nón áo lên, nhì chân gác lên thùng giấy tờ, lấy địa hình nhập game.

Không bao lâu sở hữu khách hàng cho tới, là một trong những cô nàng trẻ em đem giầy boot cổ ngắn ngủn, váy loại ngắn và áo măng-tô.

Cô ấy tiếp cận cửa ngõ, góc nhìn len lét nhìn chàng trai đang được ngồi nhập ánh mặt mày trời, rồi dời đôi mắt lên đường tức thì.

Xem thêm: những tấm lòng cao cả

"Em cho tới lấy sản phẩm ạ."

Nhung Lê quăng quật đôi bàn chân gác lên thùng các-tông xuống: "Bốn số điện thoại cảm ứng cuối."

Giọng phát biểu mức giá nhạt nhẽo chứa đựng chút chây lười nhác.

Cô gái phát âm số: "8946."

Lần này, cô thấy rõ rệt, anh lên đường thoát ra khỏi điểm nắng và nóng chiếu, tóc tai tách ngắn ngủn Gọn gàng, ko hề bao phủ lên đường vầng trán và khuôn mặt mày, domain authority Trắng, đôi mắt hạnh (*), tướng tá mạo anh tuấn.

(*) Mắt hạnh: phát biểu mang đến dễ dàng tưởng tượng thì đó là loại đôi mắt của Ngô Diệc Phàm.

Anh sở hữu một hai con mắt mưu trí, phỏng cong thân thiết nhì mí đôi mắt khá nhỏ, bên phía trong tròn trặn đều, sản phẩm mi ko nhiều năm lắm tuy nhiên vô cùng dày.

Điều này tạo nên tuyệt vời hiền hòa với những người không giống.

Xem thêm: truyện nữ cường full

Chỉ là góc nhìn như được phủ một tờ sương sương, giống như nước non Giang Nam nhập trận mưa lớp bụi, đẹp mắt theo phong cách lù mù ảo. Lúc anh triệu tập nhìn gì cơ, lòng đôi mắt thông thoáng hiện hữu lên vẻ điềm nhiên tự do thoải mái, lại chứa đựng chút ủ rủ tang thương. Tuy ẩn lấp liếm khá kín, tuy vậy khí hóa học vẫn vương vãi lại một thông thoáng hoang dại.

Đẹp xinh tựa mận tựa đục, tươi tỉnh sáng sủa góp phần tỏa nắng rực rỡ. (*)

(*) Trích kể từ chùm thơ "Hai mươi bài bác Vịnh Hoài" của người sáng tác Nguyễn Tịch.