sáng lên trường tối lên giường

“Xin anh... Bách Thần.”
“Hừ.”
Tôn Bách Thần đè Mạn Nghiên sát vô tấm gương rộng lớn, hung hăng gặm lấy song môi hồng hào của cô ấy, nghiến ngấu. Cơn lửa phẫn uất vô người hừng hực, hắn men xuống bên dưới, gặm vô cằm của cô nàng nhỏ. Máu chính thức nhỏ giọt rời khỏi, đau nhức.
“Huhu… chớ mà…”
Bàn tay Tôn Bách Thần sớm vẫn phủ lên nhì ụ cao bên trên khuôn иgự¢ quyến rũ, người sử dụng mức độ nhào nặn. Mắt hắn ᴆục ngầu, nghiền Mạn Nghiên nom trực tiếp bản thân.
“Oan ức sao? Là ai mong muốn ở bên dưới thân thuộc tôi không còn lượt này cho tới lượt khác? Là ai vứt liêm sỉ nhằm thay đổi lấy trở thành tích? Không chịu đựng nổi thì tức thì kể từ thuở đầu chớ gật đầu.”
Người tớ phát biểu những câu nói. phát biểu khi rét phẫn uất là những câu nói. thiệt lòng nhất. Mạn Nghiên làm rõ điều này. Cổ họng cô nghẹn cứng, câu nói. ấn định tâm sự chẳng sao đựng lên được.
Tự bạn dạng thân thuộc cô hiểu rằng những việc bản thân thực hiện bỉ ổi ra làm sao, hắn có lẽ rằng cũng cảm nhận thấy như thế. Nhưng nghe những câu nói. trần truồng cơ thốt rời khỏi kể từ mồm hắn, cô ko rời ngoài nhức lòng.
Hắn khinh thường bỉ cô...
Mạn Nghiên bám chặt tay vô bể rửa ráy, chịu đựng đựng cơn ђàภђ ђạ kể từ Tôn Bách Thần. Đột nhiên phía bên ngoài truyền cho tới giờ bước đi, hắn tạm dừng, nghe ngóng...
“Có ai ở bên phía trong không? Mau Open.” Giọng phát biểu khàn khàn đặc thù của ông thầy Bách vang lên.
“Nếu còn ko banh, tôi tiếp tục gọi người cho tới đấy.”
Mạn Nghiên run rẩy lên ráng cập, cô người sử dụng chút mức độ lực yếu đuối ớt cầm lấy cổ tay Tôn Bách Thần, khẩn khoản cầu xin xin:
“Hức, chớ... Bách Thần, ân xá cho tới em.”
Tôn Bách Thần bế cô xuống khu đất. Hắn nhặt ăn mặc quần áo lên tới mức Mạn Nghiên, chỉ cô lên đường vô vào toilet.
Ở phía bên ngoài lão Bách vẫn đập mạnh cửa ngõ. Được một khi không tồn tại ai vấn đáp, lão ấn định loại bỏ đi thì cửa ngõ vang lên một giờ “cạch” vang lên, khe hở kể từ từ banh rời khỏi.
Với loại tình tò mò mẫm sẵn sở hữu, ông tớ bỏ mặc đó là Tolet phái đẹp, đẩy trực tiếp cửa ngõ lên đường vô bên phía trong. Một giờ động nhỏ truyền rời khỏi kể từ sau sườn lưng, lão Bách còn chưa kịp con quay thanh lịch đánh giá vẫn ở lăn lóc rời khỏi sàn.
“Hự.” Ông tớ chỉ kịp kêu lên một giờ.
Mạn Nghiên kể từ bên phía trong bước rời khỏi, một vừa hai phải hoặc thấy được cảnh tượng kinh hoàng cơ. Cô bịt chặt mồm, đôi mắt trợn lên nom hắn.
Chưa kịp phát biểu gì, giờ bước đi ở ngoài Tolet lại truyền cho tới, đồ sộ dần dần, dường như không những một người.
“Mau ngất lên đường.”
“Ngất… ư?”
Mạn Nghiên thiếu hiểu biết nhiều ý hắn lắm, vẫn tuân theo. Tôn Bách Thần lúc lắc hẳn nhì khuy áo bên trên người, rồi bế cô bên trên tay, đàng đường kính trắng chủ yếu chính lao ra phía bên ngoài.
“Có chuyện gì thế, thầy Tôn?”
“Trong Tolet sở hữu trở nên thái. Tôi một vừa hai phải xô xát với hắn, vẫn nhằm hắn chạy bay thất lạc rồi.”

Xem thêm: máu liều nhiều hơn máu não

Bạn đang xem: sáng lên trường tối lên giường

Xem đẫy đủ