tình nhi hãy để anh yêu em lần nữa

"Lão gia, ko cần như ông thấy đâu, tôi đơn giản trị chúng ta vì thế phạm lỗi với tôi thôi..
tôi không tồn tại quá...." Lưu Chỉ Tâm vừa phải sợ hãi, vừa phải cố biện bạch.
Nhưng còn ko trình bày không còn thì...
"Câm miệng!!" Mộ Dung Quân quát lác lên một giờ, Từ đó, một giờ bạt tai vang lên.

Bốp ! Nghe thôi cũng đầy đủ thấy xót cả màng tai.
Lập tức một phía má của Lưu Chỉ Dung hằn lên năm vệt ngón tay đỏ chót au, tuy vậy là ban tối tuy nhiên bên dưới ánh đèn sáng vẫn rất có thể trông thấy rõ rệt.
"Mộ Dung Quân, ông tát tôi." Lưu Chỉ Tâm ôm mặt mũi hét lên, nhì đôi mắt hằn đỏ chót chuẩn bị khóc cho tới điểm.
Lần trước tiên nhập đời, bà tao bị ông táng một bạt tai như vậy.
Trước mặt mũi cả một đám hạ nhân, bà tao vừa phải ngượng ngập, lại vừa phải sợ hãi, cúi mặt mũi chính thức khóc rưng rức.
" Mộ Dung Quân, ông vì thế một kẻ ở nhập ngôi nhà...hức hức...nhưng mà tấn công tôi...hức hức..vì thế một đứa cô nhi nhưng mà cư xử với tôi như thế...!hức hức...tôi tiếp tục về trình bày với thân phụ tôi, rút vốn liếng ngoài hợp ý đồng với Mộ thị, nhằm coi ông cần thiết ai hả...hức hức."
Mộ Dung Quân nhíu nhì lông mày, coi chằm chằm phu nhân của tớ.

Bạn đang xem: tình nhi hãy để anh yêu em lần nữa

Xem thêm: socrates thân yêu

" Bà dám, phu nhân, tôi cũng trình bày mang lại bà biết, Mộ Dung Quân tôi nhịn đầy đủ rồi, bà mến thì cứ thực hiện."
Đoạn ông cù qua chuyện sáu thương hiệu người hầu của Lưu Chỉ Tâm vẫn đang còn lưu giữ Dương Tinh Nhi và ✓ú Trần.
" Còn ko thả người, những cậu nên biết, phiên bản thân thuộc đang được ở nhập ngôi nhà ai? Và nhận gia sản ai?"
Sáu thương hiệu ê chỉ rất có thể thả người, Tinh Nhi được thả rời khỏi, trượt xuống bên trên địa điểm.
Phùng Lam Vương chạy tất tả cho tới hứng cô dậy.
"Tinh Nhi, em đem sao không? Sao lạnh lẽo quá!?" Anh cù thanh lịch u bản thân là Giang Thủy gọi đồ sộ, " u, Tinh Nhi lạnh lẽo quá."
Giang Thủy bước nhanh chóng cho tới, sờ trán của Tinh Nhi, ngay lập tức giật thột, "phải đem con cái bé xíu cút viện, nó nóng bức quá cao."
Mộ Dung Quân thời điểm này tiếp cận hứng ✓ú Trần lên.
"Chị Trần, van nài lỗi, là tôi thời hạn qua chuyện ko quan hoài cho tới chuyện nhập ngôi nhà."
✓ú Trần được thả rời khỏi, tất tả vàng cút nhanh chóng cho tới địa điểm Tinh Nhi, bên trên trán bà vẫn còn đó vệt ngày tiết ko thô.
Bà khóc, " Tinh Nhi con cái ơi, con cái chớ thực hiện ✓ú sợ hãi nha!"
Dương Tinh Nhi cởi đôi mắt, yếu hèn ớt, mồm thì thào, " ✓ú ơi, con cái Chịu đựng được."
Cô cố gượng gập vùng dậy, Phùng Lam Vương và Giang Thủy hứng nhì mặt mũi, Tinh Nhi cút từng bước trở ngại cho tới trước mặt mũi Mộ Dung Quân.
Cô nhọc mệt trình bày,

" Bác à, cảm ơn chưng đang được che chở và nuôi chăm sóc con cái trong cả 15 năm vừa qua.
Từ thời điểm hôm nay trở cút, con cái Dương Tinh Nhi tiếp tục rời ngoài ngôi nhà Mộ Dung.
Xin chưng trở nên toàn mang lại con cái."
"Tinh Nhi, con cái trình bày gì vậy.
Ta vốn liếng không tồn tại xua đuổi con cái." Mộ Dung Quân ăm ắp áy náy đáp.
"Không cần...con cái không tồn tại ý này...Để mọi người được vẹn cả song đàng yên ổn lạnh lẽo, con cái tiếp tục rời ngoài, con cái ham muốn tự động lập." Tinh Nhi nhẹ nhàng tiếng nói.
Mộ Dung Quân coi cô con cháu gái với vết roi vọt ăm ắp người, ông ko ngoài xót xa xăm trong tim, thân thuộc là một trong người thực hiện chưng, rõ nét đã nhận được trách cứ nhiệm với em gái ông, mặc dù thế tuồng như ông ko thực hiện tròn trĩnh trách cứ nhiệm.