truyện dược ngọt

Tháng chục ở TP. Hồ Chí Minh C, giờ đây vẫn chưa tới 8 giờ, đèn đuốc ở từng tất cả ngóc ngỏng của phòng bọn họ Lương đều sáng sủa trưng, những vị khách hàng tụ tập dượt ở đại sảnh rằng mỉm cười hạnh phúc, không gian vô nằm trong náo sức nóng.
Hôm ni là sinh nhật chục sáu tuổi tác của nhì cô đàn bà của Lương Viễn Quốc, vì thế thời buổi này tuy nhiên ông và phu nhân vẫn sẵn sàng rất rất lâu, mời mọc thật nhiều bọn họ mặt hàng và đồng minh cho tới tham gia.
Nhân vật chủ yếu vẫn còn đó ở vô chống chải đầu tắm thay cho ăn mặc quần áo, group thân ái mến tụ tập dượt thủ thỉ phiếm, vấn đề mẩu chuyện xoay xung quanh buổi tiệc sinh nhật ngày thời điểm hôm nay.
“Thật hâm mộ A Mai sở hữu cô đàn bà ngoan ngoãn như Văn Văn, vẫn xinh rất đẹp lại còn hiểu chuyện, kết quả chất lượng, thảo nào thường ngày bà ấy đều nâng niu bên trên tay như bảo bối.”
“Đúng vậy, nếu như này đó là đàn bà tôi thì tôi ở mơ cũng mỉm cười rời khỏi giờ đồng hồ, đích thị rồi, ko nên Lương Văn còn tồn tại một người chị sinh song sao? Chắc hẳn cũng ko xoàng đâu đích thị không?”

“Bà rằng Lương Dược sao? Thôi dẹp lên đường.” Người phụ phái đẹp thủ thỉ dường như mặt mày vừa vặn khinh thường thông thường vừa vặn kiêng khem kị: “Con bé xíu tê liệt khiến cho căn nhà bọn họ Lương gặp gỡ rất nhiều phiền hà, tuổi tác còn nhỏ vẫn mến lêu lỏng ở phía bên ngoài, thân quen biết rất nhiều bao nhiêu thương hiệu đầu lối xó chợ, trọn vẹn ko thể sánh được với Lương Văn!”

Khi người phụ phái đẹp tê liệt rằng câu này sẽ không hề kiêng khem dè người phía bên ngoài, giọng không hề nhỏ 1 chút nào, trọn vẹn ko lưu ý cho tới sở hữu người đang được nghịch ngợm Smartphone bên trên sô trộn cơ hội tê liệt ko xa xôi.
Lương Dược bỗng nhiên nghe thấy thương hiệu bản thân thì chểnh mảng biếng ngước đầu liếc đôi mắt nhìn người phụ phái đẹp tê liệt, thiệt sự không sở hữu và nhận rời khỏi này đó là ai nên lại cúi đầu triệu tập sự lưu ý lại vô Wechat.
Vừa khi sở hữu một nhóc đáng yêu hứa cô.


“Phong cơ hội của đại thần Dược Dược lại bùng phát một phiên nữa! Tôi mong muốn bịa loại giành chân dung 80 tệ được không?”
Lương Dược: “Được chứ, tuy nhiên đơn mon này của tôi lênh láng rồi, đợi mon sau mới mẻ chính thức nhận đơn mới mẻ.”
“Không sao! Tôi ko vội vàng chút nào! Mà Dược Dược này, cho tới tôi căn vặn một chút ít, thời điểm hiện tại cô sở hữu từng nào đơn vậy?”
Lương Dược đo lường vô đầu: “Hơn tư mươi.”
Nhóc dễ dàng thương: "Tôi… Lần này chắc chắn tôi phải kê cọc chi phí nhằm rung rinh chỗ! Lần trước tôi quên bịa cọc nên nên đợi rộng lớn một mon, giành của Dược Dược đích thị là tương đối khó đặt!"
Lương Dược: [Thẹn thùng. Jpg]
Những người cạnh bên ngày càng tiếng ồn, ngoài cô phụ thân bà sáu, những người dân bàn sinh hoạt tuy nhiên Lương Văn mời mọc cho tới cũng chính thức xốn xang.
“Rất nhiều bàn sinh hoạt phái mạnh cho tới trên đây, đều là cho tới vì thế Lương Văn, trái khoáy nhiên uy thế của phái đẹp thần rất khác người bình thường!”
“Tôi nghe rằng Lương Văn còn mời mọc Sở Trú, ko biết cậu ấy sở hữu cho tới ko nhỉ?"
“Có thể là sở hữu, tôi xúc cảm vô toàn cỗ ngôi trường tôi chỉ sở hữu Lương Văn mới mẻ xứng với sắc đẹp của Sở Trú.”

Bạn đang xem: truyện dược ngọt

“Nhưng sở hữu tin tưởng trạm gác là Lương Văn đã biết thành kể từ chối rồi.”
“Thật hoặc fake vậy, đó là chuyện ko thể tuy nhiên ko nên sao?”
Một Lúc bao nhiêu cô nàng vẫn tám chuyện thì tiếp tục rằng luyên thuyên ko dứt.
Lương Dược không biến thành tác động gì, nghe vô tai trái khoáy rời khỏi tai nên, nối tiếp tándóc về phiên bản phác hoạ thảo với nhóc đáng yêu của cô ý.
Đúng khi này còn có một bóng người lướt qua chuyện trước mặt mày cô, một ly nước hắt qua chuyện thực hiện quần cô bị ẩm ướt.
Lương Dược sửng nóng bức, nghe thấy giọng phái đẹp nũng nịu bên trên đỉnh đầu: “Ôi Lương Văn, quan ngại quá, tôi ko cố ý đâu, cậu không vấn đề gì chứ?”
Lương Dược tạm dừng một lúc, lờ lững rãi ngước đầu.
Trương Huyên Đồng thấy rõ ràng mặt mày cô thì lắp đặt bắp hãi kinh, khóe mồm tươi tỉnh mỉm cười chợt cứng lại.
Không nên Lương Văn…
Cô gái trước mặt mày sở hữu khuôn mặt trái khoáy xoan xinh rất đẹp kiểu như Lương Văn, tuy nhiên lại make up đậm.


Phấn đôi mắt đậm, song môi đỏ ửng mọng kiều diễm, lớp nền dày cộp lấp lên đường dung mạo vốn liếng sở hữu, xinh rất đẹp tuy nhiên nguy nan.
Cô khẽ nhếch mi, như mỉm cười như ko nhìn cô tao.
Trương Huyên Đồng vô nằm trong kinh ngạc, ko suy nghĩ cho tới bản thân lại nhận sai người. Cô tao là cố ý hất nước vô cô, cô tao ghét bỏ Lương Văn kể từ lâu rồi, cô tao tự động nhận bản thân ko xoàng, tuy nhiên ở đâu cũng trở thành đè đầu, chúng ta học tập cũng luôn luôn thảo luận về cô ấy.
Cô ấy còn mong muốn rung rinh lấy Sở Trú!
Trương Huyên Đồng ko cam tâm, vì vậy mới mẻ thực hiện dơ ăn mặc quần áo cô ấy nhằm hy vọng nhìn cô ấy xấu xa mặt mày.
Thế tuy nhiên ko cẩn trọng lại nhận sai người.
Trương Huyên Đồng phát hiện ra Lương Dược, lầm bầm vô đầu, rõ rệt rất khác nhau 1 chút nào, sao cô tao lại nhận sai được?
Thế tuy nhiên nếu như nhìn kĩ… Bỏ qua chuyện lớp make up, lối đường nét khuôn mặt mày và cả tỉ trọng dáng vẻ người đều y chang Lương Văn.
Tuy rằng nhận sai, tuy nhiên Trương Huyên Đồng ko áy náy 1 chút nào, vừa vặn ấn định chạy lấy người thì nào ngờ Lương Dược bỗng nhiên trả tay rung rinh lấy ly nước vô tay cô tao, nhanh chóng nhẹn dứt khoát hất trực tiếp lên trên bề mặt cô tao.
“Rất xin xỏ lỗi.” Giọng cô nàng đem ý mỉm cười, lờ lững rãi nói: “Tôi cũng ko cố ý, ai bảo cô nhận sai người.”

Xem thêm: nhà nàng ở cạnh nhà tôi

Bọt nước nhỏ giọt kể từ bên trên mặt mày Trương Huyên Đồng chảy xuống, một khi lâu sau cô tao mới mẻ phản xạ được vừa vặn xẩy ra chuyện gì, tức thì vệ sinh mặt mày hét to: “Cô sở hữu bệnh dịch à?”
Cùng khi tê liệt, u Lương cầm tay cô đàn bà đang được phủ lên mình phục trang nổi trội, Lương Văn một thân của váy lụa Trắng xinh xắn như tiên phái đẹp, cao quý như thiên nga Trắng.
Chỉ tiếc quý khách ko hương thụ được bao lâu đã biết thành giờ đồng hồ sư tử rống của Trương Huyên Đồng thú vị sự lưu ý, chi điểm triệu tập bên trên người Trương Huyên Đồng và Lương Dược.
Lương Dược nhắm đôi mắt thực hiện ngơ với những ánh nhìn mò mẫm tòi xung xung quanh, điềm đạm bịa cái ly lên bên trên bàn trà, tiếp sau đó rút nhì tờ khăn giấy má vệ sinh quần.
Nghe được xẩy ra chuyện, u Lương cầm tay Lương Văn tức thì tiếp cận, thấy cỗ dáng vẻ ko đậm ko nhạt nhẽo của Lương Dược ngay tắp lự tức giận: “Một ngày con cái không khiến phiền hà cho tới u trong tâm địa sẽ không còn tự do thoải mái đích thị không?”
Lương Dược vệ sinh quần, đầu cũng ko ngước lên.
“Mẹ, thời điểm hôm nay là sinh nhật bọn con cái, u chớ tức dỗi.” Lương Văn thực hiện nũng, đảm nhận tầm quan trọng người hiền đức lành lặn như lúc trước trên đây, quan sát về phía Lương Dược: “Chị, sao lại thế này?”
Lương Dược còn ko ngỏ mồm, người xấu xa Trương Huyên Đồng vẫn tố giác trước: “Cô tao hất nước vô người tôi!”
Lương Dược lạnh lẽo lùng nói: “Cô hất vô tôi trước.”
Trương Huyên Đồng: “Tôi vẫn rằng là tôi ko cố ý!”

Lương Dược khẽ mỉm cười giễu cợt: “Tôi phát hiện ra thời gian cô hất nước cực kỳ hạnh phúc.”
Trương Huyên Đồng đỏ ửng mặt mày.
“Không được vô lễ với khách!” Mẹ Lương ko nhìn được, vẻ mặt mày điềm đạm chỉ vô chống rằng với Lương Dược: “Mau về bên chống, ko được sự được cho phép của u thì ko được ra phía bên ngoài, thiệt là làm mất đi không còn sĩ diện của những người nhà!”
Lương Dược thản nhiên liếc nhìn bà tao, đứng lên ngoài sô trộn, nhì tay đút ở vào trong túi áo khoác bên ngoài, lờ lững rãi rời khỏi cửa ngõ.
Mắt u Lương trừng lớn: “Con lên đường đâu?”
Lương Dược lại nói: “Đi ra phía bên ngoài thay đổi không gian.”
Mẹ Lương tức dỗi nói: “Con dám bước thoát ra khỏi cửa ngõ thì cũng chớ về bên nữa!”
Đáp lại bà tao là giờ đồng hồ ngừng hoạt động rất rộng.
Cả đại sảnh lạng lẽ, bọn họ mặt hàng và đồng minh ngờ ngạc nhìn nhau.
Mẹ Lương hít thâm thúy một tương đối, nỗ lực nở nụ mỉm cười gượng gạo gạo với họ: “Để quý khách cười chê rồi, cứ đem kệ nó, chính thức nhập tiệc lên đường.”
Mọi người cực kỳ biết điều, không một ai nói đến Lương Dược, ai nấy đều nâng ly chúc mừng, một không khí dần dần trở thành hài hòa và hợp lý.
Lương Văn sở hữu tương đối ko yên lặng lòng, tuy nhiên ko nên chính vì Lương Dược tách lên đường.
Cô ấy ko kể từ vứt ý muốn mò mẫm tìm tòi vô đại sảnh, tuy nhiên ko thấy bóng hình bản thân ghi nhớ hy vọng ngày tối tê liệt, đôi mắt cô ấy ko ngoài hiện thị lên sự tuyệt vọng.
Sở Trú trái khoáy nhiên ko cho tới.
Lương Dược mới mẻ thoát ra khỏi cổng ko bao lâu thì cảm nhận được Smartphone của Vương Cẩn Cẩn.
“Tiệc sinh nhật kết đôn đốc chưa?”
“Rồi.” Lương Dược vừa vặn vấn đáp vừa vặn ngáp một cái: “Có gì không?”
“Chúc mừng sinh nhật cậu.” Vương Cẩn Cẩn rằng một cơ hội hiển nhiên: “Hôm ni sinh nhật cậu nên tớ mời mọc, nhanh chóng cho tới đấy!”
Lương Dược sửng nóng bức, suýt nữa vẫn quên thời điểm hôm nay là sinh nhật bản thân, vậy Smartphone lạng lẽ nhì giây rồi mỉm cười khẽ.
“Gửi vị trí lên đường.”
Mười lăm phút sau, nhì cô nàng triệu tập ở một quán thiết bị nướng, Lương Dược ko khách hàng khí lựa chọn phối 285 vướng nhất.
Vương Cẩn Cẩn trợn đôi mắt há mồm: “Chị nhì ơi, cậu gọi nhiều vậy sở hữu ăn không còn được không? Không nên cậu vừa vị buổi tiệc rộng lớn đoạn sao?”
Lương Dược húp ngụm nước ngọt: “Còn ko nên chừa bụng hóng cậu à?"
“Thôi đi!"
Hai người thân quen biết năm năm, là bàn sinh hoạt kể từ cung cấp 2 cho tới cung cấp 3 nên cực kỳ hiểu nhau, Vương Cẩn Cẩn nhạy bén vạc hiện tại được xúc cảm của cô ý bất ổn, căn vặn đùa: “Mẹ cậu lại mắng cậu à?”
Lương Dược mỉm cười mỉm cười, kể qua chuyện chuyện vừa vặn xẩy ra ở trong nhà.
Trong thời hạn này, người đáp ứng vẫn bày đoạn món ăn.
Vương Cẩn Cẩn vừa vặn gặm chân gà thơm và ngon vừa vặn nghe, vẫn ko thỏa mãn nhu cầu hỏi: “Vậy là u cậu bị cậu mắng hả?"
“Cút.” Lương Dược hòn đảo đôi mắt liếc cô ấy, gắp từng miếng thịt trườn.
“Cậu thiệt sự là con cái ruột của bà tao à?”
Cho mặc dù vẫn nghe vài ba phiên tuy nhiên Vương Cẩn Cẩn vẫn cực kỳ thịnh nộ vì thế sự bất công đó: “Địa vị của cậu vô cái căn nhà này cũng quá thấp rồi, còn nếu như không nên cậu là u sinh song với Lương Văn, tớ tiếp tục nghi vấn cậu được bà tao nhặt ở trong nhà dọn dẹp vệ sinh cơ sở y tế về đấy.”
“Cũng vậy thôi.” Lương Dược nhún vai, ko quan hoài chút nào: “Quen là được rồi.”
Thật rời khỏi cô cũng ko nên không hiểu nhiều u Lương.
Tuy cô và Lương Văn là u sinh song, tuy nhiên khung hình khác lạ rất rộng, Lương Văn vừa vặn sinh rời khỏi thân ái thể đang không chất lượng, lúc còn bé xíu hở tí rời khỏi là bị cảm rồi nóng bức, gầy đét yếu đuối cho tới sức gió rất có thể thổi cất cánh, tuy nhiên cô thì ko thế, thân ái thể không chỉ mạnh bạo tuy nhiên thần kinh trung ương hoạt động cũng chẳng xoàng.
Tuy rằng ko có khoa học, tuy nhiên u Lương nhất quyết nhận định rằng thân ái thể Lương Văn yếu đuối như thế toàn bộ là chính vì Lúc có thai Lương Dược vẫn ςướק không còn dưỡng chất.
Cho nên u Lương kể từ nhỏ vẫn dạy dỗ Lương Dược nên nhường nhịn em gái, tự động bản thân thực hiện tấm gương chất lượng, đáp ứng nhu cầu toàn bộ đòi hỏi của em gái, thương yêu thương đến tới tận xương tủy, chỉ hoảng sợ cô ấy gặp gỡ nên chuyện gì.
Mà khi tê liệt vị thế của Lương Dược vô căn nhà trái khoáy thực ko xứng đáng rằng, trái khoáy tim thủy tinh anh yếu đuối ớt nhạy bén thường ngày đều bị u Lương dẫm giẫm bên dưới chân.
Là một cô nàng đang được ở tuổi tác mới mẻ rộng lớn, sao rất có thể ko ghen tị tị nạnh, ko phản nghịch ngợm, ko đổi thay xấu xa đây?
Chắc chắn là ko thể!
Vì thế Lương Dược vẫn phi vào tuyến phố một lên đường ko thể quay về, cô trước đó chưa từng nghe điều u Lương, thời gian điên khùng nhất đã trải thật nhiều chuyện khác thường, hóng hồi phục ý thức lại, cô đã biết thành láng giềng xem là nước ngoài tộc, bị bọn họ mặt hàng khua môi múa mỏ, cung cấp 3 bị gửi xuống ngôi trường học tập tệ nhất TP. Hồ Chí Minh, đối với Lương Văn thì trọn vẹn ở nhì thái cực kỳ không giống nhau.
Một người là tấm kiểu mẫu điển hình nổi bật, một người là những ví dụ xấu đi vô sách giáo khoa.
Chuyện cho tới nước này, khoảng cách thân ái cô và u Lương không những là khoảng cách mới, tuy nhiên khoảng cách này còn dài ra hơn cả sông Nile.
Vương Cẩn Cẩn cẩn trọng nhìn cô, xác nhận cô thiệt sự ko quan hoài mới mẻ nói: “Sau Lúc lên lớp 11 cậu thay cho thay đổi thật nhiều, trả lộc hả?”
Phải hiểu được, trước tê liệt Lương Dược là một trong cô nàng xấu xa chi chuẩn chỉnh, mỗi ngày trốn học tập lên đường tấn công nhau, cho tới giờ đây hoa bới vẫn ko đứt không còn, tuy nhiên qua chuyện kì ngủ hè bỗng nhiên thay cho thay đổi cá tính, vậy tuy nhiên ko rời khỏi ngoài phóng túng nữa, thường ngày đều ở trong nhà cũng ko biết nhằm làm những gì.
Lương Dược ăn xiên nướng, hững hờ nói: “Vội mò mẫm chi phí, làm những gì sở hữu thời hạn.”
Vương Cẩn Cẩn sửng sốt: “Cậu vẫn còn đó vẽ tranh?”
“Ừ.”
Lương Dược gật đầu, lúc còn nhỏ cô từng học tập vẽ, lại mến truyện anime, vô kì ngủ hè lỡ lạc vô giới hội họa, vạc hiện tại vẽ giành rất có thể mò mẫm chi phí, sau thời điểm mò mẫm được rất nhiều thì ko ngần quan ngại phát triển thành họa sỹ, thường ngày cần cù vẽ giành chân dung minh họa cho tới kim căn nhà và bao nhiêu nhóc đáng yêu.
Kiếm chi phí là lẽ sinh sống, sở hữu chi phí mới mẻ là tỷ phú.
…Đây là trí tuệ thâm thúy cho tới nhức lòng của cô nàng phản nghịch ngợm trước tê liệt.
“…” Tâm tình Vương Cẩn Cẩn phức tạp, ko biết rằng gì cho tới đích thị, cô ấy tận đôi mắt tận mắt chứng kiến Lương Dược từ là 1 người mến tấn công nhau phát triển thành một máy bộ mò mẫm chi phí mến vẽ giành.
Hình như cô vẫn trưởng thành và cứng cáp.
Lương Dược còn mong muốn rằng gì tê liệt, đùng một phát xúc cảm được một ánh nhìn mạnh mẽ.
Cô ko thể không xoay đầu, chỉ thấy một người phụ phái đẹp đem áo len ấm đỏ ửng ở bàn hâu phương phía bên phải đang được nhìn cô chằm chằm, ánh nhìn tê liệt khiến cho người tao ko rét tuy nhiên run rẩy.
Lương Dược không hiểu nhiều.
“Sao vậy?” Vương Cẩn Cẩn nhìn qua chuyện, thốt lên: “Mẹ nó, là Hứa Diễm, sao cô tao lại ở đây?”
Lương Dược: “Cậu thân quen à?”
“Chị nhì à, nhì ngày trước các bạn trai người tao tỏ tình với cậu tê liệt, quên rồi sao?”
“Cũng ko nên tớ tỏ tình, tương quan gì cho tới tớ.”
“Nhưng then chốt là Hứa Diễm ko suy nghĩ như thế, cô tao nhận định rằng cậu hấp dẫn các bạn trai cô tao, vẫn khiêu khích cậu ở ngôi trường tê liệt.”
Lương Dược ko biết nên khóc hoặc nên mỉm cười, tùy ý gật đầu: “Không sao, cứ nhằm cô tao cho tới.”
Cô ko nhằm vấn đề này trong tâm địa.
Cô nhìn đồng hồ đeo tay, vẫn chín giờ, cô vệ sinh mồm rồi đứng dậy: “Tớ sở hữu việc, lên đường trước đó.”
“Việc gì?” Vương Cẩn Cẩn căn vặn.
“Đi thay cho ca.” Lương Dược khoát tay, vậy Smartphone tách lên đường.
Vương Cẩn Cẩn nhìn theo đòi cô sau thời điểm cô tách lên đường, vạc hiện tại Hứa Diễm ở bàn mặt mày tê liệt cũng tính chi phí.
*
Địa điểm Lương Dược thay cho ca là cửa hàng sách vì thế căn nhà một bàn sinh hoạt ngỏ, rằng là nhân viên cấp dưới thu ngân bị bệnh dịch, nhận người thực hiện thay cho ca tối nhì ngày.
Lương Dược thấy chi phí lộc không hề nhỏ nên vẫn cho tới.
Cửa mặt hàng sách ngay gần cạnh trên đây, Lương Dược lên đường vô bởi vì cửa ngõ chủ yếu, phát hiện ra ông căn nhà ngồi ở quầy thu ngân xem sách.
“Cô cho tới rồi.” Ông căn nhà thấy cô, tức thì dỡ đồng phục thao tác trả cho tới cô: “Vậy điểm này gửi gắm cho tới cô.”
“Vâng.”
Lương Dược đem vô, liếc nhìn xung xung quanh một lượt, cửa hàng sách rất rộng, mặt hàng giá chỉ sách cao hơn nữa đỉnh đầu, không chỉ có thế sở hữu rất đông người, cô thấy số ghế đều kín rồi, phần rộng lớn là học viên.
Lương Dược ngồi xuống bệ, không tồn tại việc gì lật cuốn sách ông căn nhà nhằm lại, đều là những lý luận ko thực tiễn, cô coi được một lúc thì mệt rũ rời nên kháng cằm ngủ gà ngủ gật.
Quá ngán, còn ko bởi vì ở trong nhà phác hoạ thảo.
“Tính chi phí.”
Bỗng nhiên sở hữu một bóng người phủ xuống đỉnh đầu, sở hữu người lại gần, tiếp sau đó tư cuốn sách mới mẻ tinh anh được mang đến.
Lương Dược khẽ nâng mí đôi mắt, tuy nhiên loại nhìn thứ nhất ko nên là sách tuy nhiên là bàn tay vậy sách tê liệt.
Khớp xương rõ rệt, phát hiện ra cả những lối gân tay, rất đẹp như 1 kiệt tác thẩm mỹ và nghệ thuật.
“Bao nhiêu tiền?”
Anh lại ngỏ mồm, tiếng nói lạnh lẽo lùng chứa đựng sự ko kiên trì.
Lúc này Lương Dược mới mẻ ngước đầu lên.
Đứng trước mặt mày là một trong thiếu thốn niên đơn giản, to lớn, vẻ mặt mày hững hờ, làn domain authority Trắng nõn, đem đồng phục màu xanh lá cây đen thui, khuôn mặt mày tê liệt bên dưới ngọn đèn tuấn tú mà đến mức rất khác người thiệt.
Lông mi anh rũ xuống, đôi mắt đen thui láy hững hờ nhìn cô, yên lặng tĩnh như hồ nước nước lạnh lẽo, nhìn ko rời khỏi xúc cảm gì.
Trong nháy đôi mắt, Lương Dược sở hữu tương đối tá hỏa, ko ngờ ở trong phần này cũng rất có thể gặp gỡ được một siêu mẫu trai như thế.
Cô lưu ý cho tới cỗ đồng phục anh đang ăn mặc là của Nhất Trung.
Cùng một ngôi trường với em gái cô.