tường vi ngược lối

Mưa rơi tí tách một ngày dài, từng khuôn viên ngôi trường học tập bị chứa đựng vì chưng tương đối độ ẩm nhòa ảo.

Lộ Tri Nghi ngồi nhập chống học tập, chốc chốc lại sở hữu giờ nhà giáo ngôi nhà nhiệm vang lên trên bề mặt tai.

Bạn đang xem: tường vi ngược lối

“Được ngủ rồi thì nghỉ dưỡng mang đến chất lượng tốt, đồ vật gi nên nghịch ngợm thì nghịch ngợm, thầy luôn luôn giã trở thành cân đối thân ái thao tác và nghỉ dưỡng, nhất là những em chuẩn bị đua ĐH cho tới điểm rồi…”

Mây đen sạm áp lực kéo cho tới, mưa lớp bụi rơi dày đặc.

Lộ Tri Nghi thất thần coi ra bên ngoài hành lang cửa số, cho tới Khi nhà giáo bên trên bục giảng dặn dò tìm hiểu xong xuôi, thể hiện câu nói. thông tin cuối cùng: “Được rồi, ngoài cộng đồng đang được mưa, đường trơn trượt, trở về ghi nhớ cảnh giác.”

Phòng học tập chợt chốc tung hô náo sức nóng.

Đi học tập cả mon thường xuyên, mãi vừa mới được ngủ, một đám người tương tự con cái chim bị nhốt đang được lâu, cuống quýt vàng ham muốn cất cánh ra bên ngoài.

Lộ Tri Nghi cũng chứa chấp giấy tờ, bung dù rời khỏi.

Tiếng nhạc êm ả kể từ đài vạc thanh đang được hòa tan song song chút sự ngột ngạt nhưng mà ngày mưa mang lại, Lộ Tri Nghi bước đi ra cổng ngôi trường, thấy xe cộ đón bản thân vẫn chưa tới, cô bèn lùi lại đứng bên dưới dù đợi.

Lúc này còn có nhị người con trai con trẻ tuổi tác vội vàng đi qua, dường như tương đối lo lắng.

“Cái khí hậu rách rưới này phiền bị tiêu diệt thất lạc, mãi ko không còn mưa nữa.”

“Chẳng biết chỉ huy ngôi trường học tập suy nghĩ đồ vật gi và lại lựa chọn thời hạn này nhằm đua mùa nhị.”

Hai người bước đi gấp rút, lên đường như chạy, khi lên đường lướt qua chuyện, cái dù chọc nhập Lộ Tri Nghi cũng ko để ý.

Lộ Tri Nghi nhíu ngươi, xoay đầu lại coi, tuy nhiên bóng người đang được ra đi.

Cô khom sườn lưng, lấy giấy má vệ sinh địa điểm bị phun ướt sũng, bởi vậy nhưng mà mặt mày dù ngả về hâu phương, giọt mưa nhỏ nhân thời cơ này rớt vào nhập tóc.

“Cho hỏi?” Một tiếng nói tự nhiên vang lên.

Lộ Tri Nghi ngửng đầu, tự nhiên coi trực tiếp vào trong 1 hai con mắt đặc biệt đẹp mắt.

“Đường cho tới tòa A lên đường như vậy nào?”

Là một người con trai căn vặn lối.

Anh chũm một cái dù black color, treo kính gọng vàng, nhập lớp áo gió máy nhạt nhẽo màu sắc là cái áo sơ-mi được tách may khôn khéo, mưa rơi nghiêng nhập phần cổ áo, lòi ra một chút ít rét mướt lùng xen lộn sự nhu hòa.

Rất điển trai, cũng đầy đủ lịch thiệp.

Hơn nữa ko biết sở hữu cần ảo giác của tớ ko, Lộ Tri Nghi cảm nhận thấy, khoảnh tự khắc anh đứng lại ngay gần, nhường nhịn như cái dù nhập tay anh nghiêng hẳn về phía cô.

Lộ Tri Nghi cụp đôi mắt, giơ tay chỉ về phía xa xôi, “Đi trực tiếp 100 mét, đó là tòa ngôi nhà phía bên phải.”

Điện thoại của những người con trai đùng một phát reo lên, anh nhấn nghe, trước lúc xoay người lên đường anh rằng với Lộ Tri Nghi: “Cảm ơn.”

Ngay cả tiếng nói cũng như một cỗ thanh lọc được phủ lên mưa lớp bụi nhòa ảo, lạnh lùng tuy nhiên đặc biệt êm ả.

So với nhị người con trai cuống quýt vàng Khi nãy, anh vô nằm trong tự động bên trên, nho nhã thong dong.

Lộ Tri Nghi tò lần coi theo đuổi bóng sườn lưng anh, thoang thoáng nghe thấy anh đang được rằng gì đó: “Mở mang đến anh tao lên đường, tôi thực hiện xong xuôi việc tiếp tục thông qua đó.”

Bíp bíp!

Hai giờ bé đùng một phát vang lên.

Lộ Tri Nghi ko coi theo đuổi nữa, thấy xe cộ của lái xe đỗ ở cổng ngôi trường, cô lấy lại lòng tin, bước thông qua đó.

Ngồi nhập vào xe cộ, phụ thân Lộ Hoằng ngay tắp lự căn vặn cô: “Con một vừa hai phải rỉ tai với ai thế, coi bóng sườn lưng rất khác học viên.”

Lộ Tri Nghi rung lắc đầu: “Con xa lạ, căn vặn lối thôi ạ.”

Lộ Hoằng đáp ừm, nhắm đôi mắt lại ko căn vặn nữa. Nhưng Giang Ánh Nguyệt kề bên ông tao lại thực hiện như thể đang được coi đi ra điều gì bại liệt, hé mồm nói:

“Tri Nghi à, chớ trách cứ phụ thân con cháu thực hiện con cháu stress, bao nhiêu trong năm này An Ninh thay cho thay đổi rất rộng, con cháu một vừa hai phải mới nhất về, nếu như quen thuộc bao nhiêu người ko đứng đắn thì Chịu thiệt cũng ko hiểu rằng đâu.”

Lộ Tri Nghi ko quan hoài cho tới câu nói. ả tao rằng, cô coi người con trai nhập kính chiếu hậu, demo hỏi: “Bố, chuyện con cái căn vặn phụ thân qua chuyện điện thoại thông minh bao nhiêu ngày trước...”

Lộ Hoằng thẳng ngắt câu nói., “Nói sau.”

“...”

Lộ Tri Nghi mím môi, cù mặt mày lên đường, ko nhắc tới nữa.

Mưa lớp bụi giá rét, ngoài hành lang cửa số, người lên đường lối bung dù vẻ mặt mày vội vàng, còn chưa kịp lưu luyến sự êm ấm nhập bao nhiêu ngày ngắn ngủi ngủi sau lập xuân thì không hề lựa lựa chọn này không giống, đang được cần nghênh đón cơn rét mon phụ thân bỗng nhiên cho tới này.

Giống Lộ Tri Nghi, năm 17 tuổi tác này, không tồn tại lựa lựa chọn này không giống, cần mừng đón cuộc sống thường ngày mới mẻ này.

Hai mươi phút sau, xe hơi lái cho tới cửa ngõ 1 căn Nhà biệt thự, Lộ Tri Nghi về ngôi nhà c0i đồng phục, thay cho một cái váy lịch sự và trang nhã.

Không làm mất đi rất nhiều thời hạn, mọi người lại lần tiếp nữa xuất vạc, một thời gian sau đang đi tới một nhà hàng quán ăn sang chảnh.

Tài xế bung dù xuống xe cộ xuất hiện, “Ông ngôi nhà bà ngôi nhà, để ý đường trơn trượt.’

Lộ Hoằng và Giang Ánh Nguyệt xuống xe cộ, Lộ Tri Nghi theo đuổi sau, một khi sau bèn nghe thấy giờ mừng đón quý phái sảng, rồi sở hữu người hỏi:

“Đây là Tri Nghi trúng không? Mấy năm ko gặp gỡ nhưng mà đang được xinh xẻo thế này rồi!”

Tiếng mưa rinh rích, người nhị ngôi nhà Nguyễn Tần ngồi nhập chống ăn loại Trung Quốc tinh ma xảo, khoảng không gian hạnh phúc náo sức nóng.

Còn Lộ Tri Nghi, ngoài khoảnh tự khắc lên đường nhập kính chào căn vặn trưởng bối ngôi nhà bọn họ Tần đi ra, cô ko rằng câu này nữa.

“Tri Nghi điềm đạm không nhiều rằng, rất khác đứa ngôi nhà tôi, sinh sự trong cả ngày.”

“Anh rằng gì thế, thằng nhóc Tiêu Nam mưu trí kể từ nhỏ, hơn thế nữa, con trẻ con cái tuổi tác này ai nhưng mà chẳng bướng bỉnh.”

“Tôi thấy Tri Nghi ngôi nhà anh lại không giống, sau đây lên đường Úc học tập, cần nhờ con cái nhỏ xíu coi chừng Tiêu Nam gom tôi vừa mới được.”

“Ha ha, chắc chắn rằng rồi.”

Những câu nói. này, Lộ Tri Nghi đang được nghe vô số đợt nhập bao nhiêu thời nay rồi.

Nhà bọn họ Tần sale ngọc thạch ở thành phố Hồ Chí Minh An Ninh, ngôi nhà bọn họ Lộ kinh doanh ở vùng biên cương, nhị mặt mày thông thường liên minh tương hỗ, mối liên hệ tương đối tốt, một vừa hai phải hoặc con cái nhị ngôi nhà tuổi tác cũng xêm xêm, Lộ Hoằng cố ý tác thành, bèn thể hiện kiến nghị nằm trong lên đường du học tập.

Thân càng thêm thắt thân ái, cũng nhằm tương lai nhị gia tộc phối hợp mạnh mẽ và tự tin, ngôi nhà bọn họ Tần thấy vậy đương nhiên đặc biệt vui sướng mừng, đồng ý tức thì tức thì.

Chỉ là, không tồn tại ai căn vặn Lộ Tri Nghi sở hữu đồng ý ko.

Nhưng không hề cần thiết nữa rồi.

Bảy năm vừa qua cha mẹ ly thơm, Lộ Tri Nghi theo đuổi u tách lên đường, trở ngại lắm mới nhất thích nghi được với cuộc sống thường ngày mới nhất, khoảng chừng thời hạn trước u kết duyên đợt nhị, cũng chính vì phụ thân dượng là kẻ quốc tế nên nhị người ham muốn toan cư ở quốc tế.

Không biết người rộng lớn đang được đạt được thỏa thuận hợp tác gì, vậy là là Lộ Tri Nghi lại bị đem về địa điểm Lộ Hoằng.

Dù nhà đất của phụ thân cũng sớm đang được cảnh còn người thất lạc, tuy nhiên cô không hề lựa lựa chọn này không giống.

Bị đẩy đi ra lên đường liên thơm, có lẽ rằng đấy là độ quý hiếm độc nhất và cũng chính là sau cùng của tớ nhằm hoàn toàn có thể nghỉ chân nhập mái ấm gia đình mới nhất và xa xôi kỳ lạ này.

Người rộng lớn rỉ tai khí thế ngút trời, Lộ Tri Nghi cúi đầu ăn cơm trắng, tự nhiên vạc hiện tại điện thoại thông minh vào trong túi đang được lúc lắc lên.

Cô lấy điện thoại thông minh đi ra, coi thương hiệu hiện trên screen rồi rằng với Lộ Hoằng: “Bố, con cái vào trong nhà dọn dẹp một thời gian.”

Ra ngoài chống, Lộ Tri Nghi nhìn thấy một địa điểm yên tĩnh tĩnh, nhấn nghe điện thoại thông minh.

“Alo.”

Xem thêm: phong lưu tam quốc

“Tri Nghi cậu sở hữu cho tới không?” Người gọi điện thoại thông minh là bạn tri kỷ Dư Đồng, “Tớ vẫn đang được hóng cậu tách bánh kem đấy.”

Dư Đồng là các bạn nằm trong bàn của Lộ Tri Nghi khi cô còn học tập tè học tập ở An Ninh, sau đây cha mẹ ly hôn, Lộ Tri Nghi cho tới thành phố Hồ Chí Minh không giống, nhị người vẫn luôn luôn liên hệ cùng nhau qua chuyện mạng.

Trước bại liệt ko lâu lúc biết Lộ Tri Nghi về, Dư Đồng thông thường xuyên hứa hẹn cô họp mặt, tuy nhiên vì như thế quản lý và vận hành của trọ tại trường ngôi trường học tập nhưng mà nhị người mãi vẫn ko gặp gỡ nhau, khan hiếm Khi được ngủ, thời điểm hôm nay lại là sinh nhật của Dư Đồng, ai biết Lộ Hoằng lại bố trí tiệc xã phú rồi.

Lộ Tri Nghi coi đồng hồ đeo tay, rằng câu nói. van lơn lỗi: “Xin lỗi, dĩ nhiên tớ ko lên đường được rồi.”

Cúp máy, Lộ Tri Nghi ko về chống luôn luôn, cô phụ thuộc lỗ thông gió máy coi ra bên ngoài hành lang cửa số, thả trôi tâm lý.

Mưa đang được tạnh, ko không khí lạnh thổi cho tới, tràn nhập vào phổi, lại đem theo đuổi mùi hương hương thơm nhẹ dịu khó khăn miêu tả.

Hít vài ba tương đối sâu sắc, Lộ Tri nghi vấn đang được sẵn sàng trở lại thì đùng một phát sở hữu một tiếng nói vang lên kể từ hâu phương.

“Tôi sẽ không còn quí cậu đâu.”

Lộ Tri Nghi giật thột, cù người.

Không biết vị thiếu hụt gia ngôi nhà bọn họ Tần bại liệt theo đuổi đi ra kể từ lúc nào, lúc này cậu tao nhị tay đút túi, thản nhiên đứng bại liệt, cà lơ phân phất coi cô.

“Cậu ko cần gu tôi.” Tần Tiêu Nam tái diễn một lần tiếp nữa, coi Lộ Tri Nghi vì chưng ánh nhìn khôn cùng coi thường thông thường, “Mềm như trái ngược hồng, chẳng sở hữu chút đậm chất cá tính này.”

Lộ Tri Nghi khựng lại vì như thế câu nói. rằng white trợn của cậu tao, sửng nóng bức vài ba giây, cô mới nhất điềm đạm trả lời: “Cảm ơn.”

Có lẽ ko ngờ Lộ Tri Nghi lại sở hữu phản xạ này, Tần Tiêu Nam khẽ nhíu ngươi, “Cảm ơn?”

Lộ Tri Nghi không thích dây dính thêm thắt với cậu tao nữa, khi đi qua nhau, cô chỉ bảo nhỏ tư chữ: “Như nhau cả thôi.”

Mặt Tần Tiêu Nam tối lại tức thì, sau thời điểm trả hồn lại, cậu tao toan rằng thêm thắt vài ba câu thì mới có thể xem sét phía nhưng mà Lộ Tri Nghi lên đường ko cần là lối về chống.

Mà cô trở xuống tầng, tách ngoài nhà hàng quán ăn.

-

Lộ Tri Nghi quá nhận, tách lên đường là vì như thế Khi nãy cô tức thời khích động.

Tần Tiêu Nam rằng ko sai, cuộc sống thường ngày năm chục bảy tuổi tác của cô ý chỉ mất gật đầu, gật đầu rời xa, gật đầu vứt quăng quật, gật đầu toàn bộ sự vỡ vụn và thảm kinh hãi.

Nội tâm của cô ý đã biết thành trau ngót khía cạnh kể từ lâu, ko hề gợn sóng li ty.

Khoảnh tự khắc bị Tần Tiêu Nam châm biếm, tương tự Khi Chịu áp lực đè nén đang được lâu, cái vảy ngược này bại liệt cất giấu thiệt sâu sắc ở lòng lòng chợt vụt thoát ra khỏi khung hình, thổi quét dọn, thiêu nhen, ở nhập óc kêu gào đôn đốc giục cô.

Cho cho tới khi để bản thân nhập mùng tối mưa rét mướt xa xôi kỳ lạ hiu quạnh, Lộ Tri Nghi mới nhất kể từ từ điềm đạm lại.

Hiện thực rất cần phải đương đầu là - xung xung quanh một vừa hai phải không xa lạ một vừa hai phải xa xôi kỳ lạ, căn bạn dạng cô không hề điểm này nhằm lên đường.

Nhưng đã đi được đi ra phía trên thất lạc rồi, giờ nhưng mà về chẳng cần là tương tự Tần Tiêu Nam rằng sao.

Nghĩ ngợi một hồi, Lộ Tri Nghi gửi tin nhắn nhắn mang đến Lộ Hoằng, tiếp sau đó gọi xe cộ tiếp cận vị trí xác định nhưng mà Dư Đồng đang được gửi từ xưa.

Dư Đồng đón sinh nhật ở một KTV thương hiệu là Toản Hào.

Sau Khi xuống xe cộ, Lộ Tri Nghi xem sét địa điểm này sẽ không tương đương KTV thông thường, điểm này tương đương một tòa hoàng cung rộng lớn, trang trí trang trọng nguy cấp nga, sang chảnh khí phái, đứng ở đại sảnh, cô chợt sở hữu cảm hứng lạc lõng.

Dư Đồng ở chống 313, Lộ Tri Nghi đặt chân vào cầu thang máy, đang di chuyển thì bị nhân viên cấp dưới đáp ứng ngăn lại: “Chào chị, chị cho tới nhằm hát ạ?”

Lộ Tri Nghi vấn đáp cô ấy: “Mình sở hữu các bạn đang được ở phía trên.”

Nhân viên đáp ứng lịch thiệp nhấn cầu thang máy gom cô: “Vâng, vậy chị cứ bất ngờ nhé.”

Trong cầu thang máy không tồn tại ai, Lộ Tri Nghi rằng cảm ơn rồi lên đường nhập nhập, còn còn chưa kịp nhấn tầng thì sở hữu bao nhiêu người con trai ăn diện tùy tiện bước thời gian nhanh nhập theo đuổi.

Theo bạn dạng năng, Lộ Tri Nghi nép người lại về hâu phương, thấy chúng ta cũng nhấn tầng “3”, bèn im re lùi nhập góc.

Sau bại liệt, lén liếc chúng ta.

Mấy người bại liệt đường nét mặt mày tương đối gấp rút, ko để ý cho tới Lộ Tri Nghi hâu phương, chỉ rỉ tai của mình:

“Báo mang đến anh Tố ko.”

“Sẽ cho tới tức thì.”

“Thằng khốn này ko thấy quan tiền tài ko sập lệ, rằng câu nói. hoặc thì ko nghe, cứ cần tự động thực hiện phiền hà mang đến bạn dạng thân ái mới nhất Chịu cơ.”

“Đi, thời gian nhanh lên.”

Cửa cầu thang máy một vừa hai phải hé, bao nhiêu người con trai ngay tắp lự cuống quýt vàng chứa chấp bước ra bên ngoài.

Lộ Tri Nghi đợi vài ba giây sau mới nhất rời khỏi.

Cô chần chờ coi xung xung quanh, hiên chạy được trải thảm loại Âu, trang trí sang chảnh, nhường nhịn như từng một chống đều kín không tồn tại khe hở, khôn cùng bí hiểm.

Lại liên tưởng cho tới đoạn hội thoại một vừa hai phải nãy của bao nhiêu người con trai bại liệt, ko biết vì như thế sao, Lộ Tri Nghi cứ thoang thoáng cảm nhận thấy loại KTV này không giống với những địa điểm bản thân từng lên đường.

Cứ tưởng phong thái ăn nghịch ngợm ở An Ninh không giống, Lộ Tri Nghi cũng ko suy nghĩ nhiều, cô men theo đuổi số chống lừ đừ rãi lên đường bên trên hiên chạy, 3113, 3111, 319…

Đi tìm hiểu từng chống, khi chuẩn bị cho tới 313, cửa ngõ chống 317 tự nhiên bị hé đi ra kể từ bên phía trong, một người con trai lảo hòn đảo lên đường thoát ra khỏi chống.

Mùi rượu nồng chợt chốc bao quấn điểm này, theo đuổi bạn dạng năng, Lộ Tri Nghi lùi lại.

Có người theo đuổi ra bên ngoài, “Anh Tống, anh chớ quậy nữa, mau về đi!”

Người con trai khung hình rung lắc lư, tay chũm một chai rượu, mồm đang được hùng hổ rằng gì bại liệt, tự nhiên tầm đôi mắt phía lên đường nơi khác, coi quý phái Lộ Tri Nghi.

Vì cuộc họp mặt với những người ngôi nhà bọn họ Tần tối ni, Lộ Tri Nghi bị đòi hỏi cần thay cho một cái váy lâu năm màu sắc hồng nhạt nhẽo thanh trang. Nhưng cô ko biết là, ở thành phố Hồ Chí Minh An Ninh, ở điểm ngợp nhập vàng son như Toản Hào Ca, ăn diện thuần khiết ghi sâu cảm hứng thiếu hụt nữ giới như cô tiếp tục nguy hại cỡ này.

Người con trai mỉm cười, nấc một cái: “Ồ, mới nhất cho tới à?”

Lộ Tri Nghi không đủ can đảm vấn đáp lại, cô cúi đầu toan tách lên đường, tuy nhiên người con trai bại liệt lại vô lại ngăn trước mặt mày cô: “Em gái lên đường đâu thế?”

Có người quát lác thương hiệu đó: “Anh Tống, nếu như anh còn kế tiếp như thế thì chớ trách cứ Cửa Hàng chúng tôi đắc tội.”

“Nhào vô!” Người con trai khích động xoay đầu lại, ngay tức thì đập vỡ chai rượu nhập tay, sử dụng miếng thân ái chai vỡ bỏ lên trên cổ đối phương: “Mày đắc tội demo xem!”

“...”

“Chuyện của em trai tao vẫn ko tính rõ nét đâu, dám uy hiếp tao à?”

Người con trai này khích động, miếng chai vỡ nhập tay khua loạn xị, “Thằng thương hiệu Trình Tố đâu? Gọi nó cút đi ra phía trên, cút đi ra đây!”

Vài phút sau, cả lối lên đường nhỏ bị người rời khỏi kể từ chống 317 ngăn ùn tắc, nhập cơn lếu láo loàn, thậm chí là một nhân viên cấp dưới đáp ứng khéo khuyên nhủ còn bị cứa nhập mặt mày.

Lộ Tri Nghi stress đứng dán nhập tường, không đủ can đảm thở mạnh cho dù duy nhất tương đối.

Cô chỉ giản đơn là ham muốn cho tới đón sinh nhật nằm trong Dư Đồng thôi, ko ngờ lại vướng nhập tình cảnh này. Cô lặng lẽ lùi lại một chút ít, đang được toan tách ngoài hiện tại ngôi trường thì người con trai bại liệt lại tinh tế bén xem sét tâm lý của cô ý, loại tay chũm chai rượu thất lạc kiểm soát lướt qua chuyện đám người toan kéo cô lại, “Em gái chớ lên đường mà!”

Thấy miếng vỡ sắc bén lao trực tiếp cho tới địa điểm bản thân, Lộ Tri Nghi như thể bất động đậy, đầu white xóa loà mịt, bạn dạng năng còn còn sót lại khiến cho cô giơ tay lên bao phủ chắn mang đến bạn dạng thân ái bản thân.

Lộ Tri Nghi đang được sẵn sàng mang đến trường hợp bản thân bị thương, tuy nhiên toàn bộ tất cả nhập tưởng tượng lại ko hề xẩy ra.

Bên tai chỉ từ giờ tim đập kịch liệt, sau thời điểm xem sét xung xung quanh tự nhiên an tĩnh lại, Lộ Tri Nghi chần chờ một thời gian, lặng lẽ hạ thấp cánh tay bản thân xuống, thời điểm hiện nay cô mới nhất phát hiện ra, ko biết kể từ lúc nào, một bóng người con trai đang được xuất hiện tại trước mặt mày cô.

Anh lưu giữ chặt chai rượu của những người con trai say xỉn.

Xem thêm: đối tượng công lược sai lầm

Lộ Tri Nghi ko phát hiện ra chủ yếu diện khuôn mặt anh, chỉ phát hiện ra cổ ống tay áo anh xắn lên 50%, phía bên phía trong của cổ tay nâng lên sở hữu một hình xăm vật tổ black color, hình xăm ăm ắp lệ khí lan lên bên trên theo đuổi nếp cấp khúc của cánh tay, ko thấy rõ ràng điểm cuối.

Lối lên đường nhỏ thông thoáng chốc yên tĩnh tĩnh lại, tiếp sau đó chợt vang lên tiếng nói rét mướt lùng của anh ấy.

“Tìm tao à?”