vợ ơi, yêu lại nhé

Ngồi xuống ghế, xúc cảm bản thân với chút an toàn và tin cậy rồi, Từ Lạc mới mẻ chất vấn Diệp Thành.

" Anh sao lại ở đây? Tan sở rồi sao?"

Bạn đang xem: vợ ơi, yêu lại nhé

" Ừ, anh tan sở ngay lập tức cho tới đón em ngay lập tức." Diệp Thành phát biểu rồi vuốt nhẹ nhàng tóc cái cô, "mắt em lại lù mù rộng lớn rồi nên không?"

Từ Lạc nhị tay bất giác bắt chặt, với chút kinh hoàng, "lần này, còn nguy hiểm không chỉ có thế, lúc này em... em ko thấy rõ rệt vật gì cả...."

" Em chớ vội vàng, cũng chớ kinh hoàng," Diệp Thành nhức lòng hít nhẹ nhàng lên trán cô một chiếc, ôm ngang cô lên, " lúc này anh ngay lập tức fake em lên đường khám đa khoa, chớ phiền lòng nữa."

Diệp Thành vội vàng vàng ôm Từ Lạc lên đường ngoài quán, ngồi lên xe pháo, tăng nhanh chóng vận tốc xe pháo, fake người cho tới khám đa khoa.

Tại khám đa khoa.

Chuyên gia sau khoản thời gian liếc qua phim chụp x-quang của Từ Lạc, khan hiếm thấy cau ngươi, trầm khoác ko thủ thỉ.

Diệp Thành ngồi một phía, xúc cảm được bên trên tay Từ Lạc đi ra các giọt mồ hôi lạnh lẽo, cô tuồng như đang được phiền lòng lẫn lộn kinh hoàng hãi.

Anh bắt tay Từ Lạc chặt tăng chút, nhường nhịn như ham muốn mong muốn mang lại bất định lực và sức khỏe. Anh phát biểu với chuyên nghiệp gia: " Bác Sĩ, ông coi, tình hình trước đôi mắt nên thực hiện gì?"

" Chẩn đoán của bác bỏ sĩ trước đó thiệt ko sai." Thanh âm của vị bác bỏ sĩ Chuyên Viên tê liệt tuy rằng tương đối khàn, già cả nua, tuy nhiên lại giàn giụa thản nhiên, thiệt khiến cho người tớ ko lý giải được tuy nhiên cảm biến được một cỗ yên tâm trong tâm địa. " Cái này đó là cảy óc bởi nước ngoài lực vấp đập tuy nhiên xuất hiện nay. Dẫn cho tới rời thị giác từ từ, tiếp sau đó ko bắt gặp."

Từ Lạc nghe được điều này của bác bỏ sĩ, nhanh gọn rụt tay lại, toàn bộ cơ thể run rẩy nhẹ nhàng.

Diệp Thành nhạy bén cảm biến đi ra được động tác của cô ý, nhị tay anh ôm vai cô, "Lạc Lạc, ko nên kinh hoàng, anh ở trên đây, chắc chắn anh tiếp tục suy nghĩ giải pháp mang lại em."

Bác sĩ Chuyên Viên nhạy bén bén, nhanh gọn ghi chép đơn dung dịch, ông dặn dò, "trước tiên nên vào viện, dựa trên dung dịch và liệu pháp lúc đầu điều trị, đợi tình hình tương thích, tôi tiếp tục bố trí một ca phẫu thuật mang lại bà xã cậu."

Miệng Từ Lạc bỗng nhiên mấp máy, thanh âm với bao nhiêu phần run rẩy rẩy, " tôi tiếp tục....tiếp tục thong manh sao?"

" Không đâu, suy nghĩ gì vậy chứ?" Chuyên gia nhẹ dịu cười cợt một giờ đồng hồ, tài liệu tường tận phát biểu, " trường hợp của cô ý cũng ko nên vượt lên khó khăn xử lý, tối thiểu án căn bệnh như cô trên đây, tôi từng phẫu thuật xấp xỉ trăng tròn ca rồi, cô nên lưu giữ vững vàng tư tưởng chất lượng, nên tin vào bác bỏ sĩ chứ?"

Từ Lạc gật gật đầu, tuy nhiên nỗi kinh hoàng trong tâm địa lại không vấn đề gì chi nghiền lên đường được.

" Có lẽ khoảng chừng thời hạn tiếp đây, thị giác của cô ý tiếp tục Chịu một áp lực nặng nề và tác động nguy hiểm nhất." Chuyên gia trầm ổn định một thời gian, lại phát biểu, "thế nên, nhằm cho tất cả những người không giống chở che cô, ko được rời lên đường, tối thiểu trước lúc thực hiện phẫu thuật, nên đáp ứng an toàn và tin cậy di chuyển của cô ý."

" Vâng," Diệp Thành vấn đáp giùm luôn luôn Từ Lạc. "Còn nên xem xét điều gì nữa không?"

Chuyên gia lại vụn lặt vặt tuy nhiên dặn dò thật nhiều.

Từ Lạc ko bắt gặp, tuy nhiên hoàn toàn có thể nghe được giờ đồng hồ xúc tiếp cực kỳ nhỏ kể từ ngón tay gõ chữ bên trên điện thoại cảm ứng. Cô ko hiểu được, Diệp Thành ông xã cô thời điểm hiện tại đang được nỗ lực điện thoại cảm ứng nhập tay, anh đang được người sử dụng một thái phỏng vô nằm trong tráng lệ và trang nghiêm, ghi lưu giữ lại từng mục xem xét tuy nhiên Chuyên Viên dặn dò. Sau này lại mua sắm nhập screen điện thoại cảm ứng thực hiện hình nền, bịa đặt nhập cơ chế thông thường xuyên nhắc nhở.

Đợi đến thời điểm chẩn nhà tù kết đốc. Diệp Thành dặt tay Từ Lạc lên đường ngoài chống nhà tù, chục ngón tay xen kẹt nhau.

Đám hắn tá nhập khám đa khoa nhìn nhị bà xã ông xã vô nằm trong ân ái tê liệt, có vẻ như như tối ni chúng ta ko cần thiết ăn cơm trắng đâu, vì như thế cơm trắng chó vẫn rải giàn giụa hiên chạy dài khám đa khoa mất mặt rồi.

Đi bên trên hiên chạy dài khám đa khoa, Diệp Thành bắt tay Từ Lạc thiệt chặt, tương tự như là kinh hoàng cô cất cánh lên đường mất mặt, anh phát biểu, "em yên tĩnh tâm, khoảng chừng thời hạn này, anh tiếp tục luôn luôn ở mặt mũi em, em tiếp tục không tồn tại chuyện gì đâu, tin cậy anh."

Từ Lạc trầm trầm lặng, rồi gật đầu với Diệp Thành, rồi cô phiên mò mẫm kể từ vào trong túi điện thoại cảm ứng của tôi fake mang lại Diệp Thành, nhằm anh gọi điện thoại cảm ứng mang lại Lộ Hà canh ty cô, diệt cuộc hứa hẹn tối ni bên trên trung tâm.

Xem thêm: mộc tô lý

Sau Lúc gọi điện thoại cảm ứng kết thúc, Từ Lạc mới mẻ lên giờ đồng hồ, "anh nên nhìn em, còn chuyên nghiệp cả tè Thiên, rồi việc ở doanh nghiệp lớn nữa, nếu như không...anh chào người về chuyên nghiệp em với con cái, anh ngoài phiền toái."

" Yên tâm, anh thực hiện được." Thanh âm của Diệp Thành kể từ tính tuy nhiên dễ dàng nghe, "anh trước dẫn em về mái ấm nép dọn đồ vật, em dọn cho tới khám đa khoa một thời hạn lên đường, cũng tiện nhằm bác bỏ sĩ tùy thời để ý thao diễn biến hóa đôi mắt của em, miễn mang lại lại gặp gỡ tăng trường hợp bất ngờ không giống."

Nghe anh phát biểu vậy cô cũng ko phát biểu tăng gì, hồi lâu mới mẻ gật đầu, "được rồi."

Trời rốt cuộc cũng tối muộn, Diệp Thành nép dọn đồ vật canh ty Từ Lạc kết thúc, tài xế xoay quay về chống căn bệnh.

Trước đôi mắt Từ Lạc một mảng mơ hồ nước ngày càng rộng lớn. Mắt ko bắt gặp khiến cho cô chẳng được nghịch tặc điện thoại cảm ứng, lại ko thể coi máy vi tính, ngán ham muốn bị tiêu diệt, cô chỉ đành nghe nhạc mớ hoàn toàn có thể ngủ.

Diệp Thành ngồi sát bên chóng của Từ Lạc, nỗ lực PC của tôi nhằm xử lý việc làm nhập doanh nghiệp lớn.

Anh vừa phải gõ được nhị phụ vương dòng sản phẩm thứ nhất bên trên mục văn khiếu nại, thì Từ Lạc sát bên vẫn ngồi nhảy dậy.

Diệp Thành nhíu ngươi, "sao vậy? Em ko ngủ được?"

" Không nên." Từ Lạc nhấp lên xuống đầu, sắc mặt mũi tựa hồ nước với chút lúng túng.

Diệp Thành ôm siết lấy vai Từ Lạc, bắt chặt tay cô, anh phát biểu, " hoặc là em đói rồi, vẫn muốn nên ăn những gì ko, anh mua sắm mang lại em."

Từ Lạc cảm biến được nhiệt độ phỏng bàn tay của Diệp Thành, khó khăn hoàn toàn có thể lý giải được trong tâm địa yên tâm thật nhiều.

Cô từng với ý muốn ham muốn triệt nhằm rời ngoài Diệp Thành, tuy nhiên thời hạn qua chuyện, quan trọng đặc biệt bao nhiêu ngày thời gian gần đây, Diệp Thành gần như là thời thời tương khắc khắc ở ngay gần sát bên cô, ở nhập bóng tối, đôi bàn tay của anh ấy bắt chặt tay cô ko buông khiến cho cô vô nằm trong yên tĩnh tâm.

Bên ngoài cộng đồng vẫn tối, nhập chống rõ nét để đèn sáng, tuy nhiên trước đôi mắt Từ Lạc lại là một trong black color kịt, căn phiên bản nhìn ko rõ rệt một cái gì.

Cô có một không hai hoàn toàn có thể cảm biến được này đó là tương đối thở của Diệp Thành đang được ngồi sát bên cô, cùng theo với đôi bàn tay ấm cúng của anh ấy thỉnh phảng phất lại vươn đi ra che chở cô, nhằm cô an lòng.

Diệp Thành dặn dò vệ sĩ bịa đặt thêm 1 cái chóng nữa cạnh chóng bà xã bản thân. Sau tê liệt ngồi lên tê liệt, ở sát bên bà xã anh tuy nhiên kế tiếp xử lý việc làm.

Từ Lạc nhị tay quơ quơ, phát biểu, "anh chớ ngủ ở trên đây, cứ nên quấy rầy phiên bản thân mật làm những gì chứ, sát bên còn tồn tại phòng ngủ, nếu như không anh về mái ấm ngủ cũng rất được."

Diệp Thành chỉ chất vấn cô, "bên ngoài cộng đồng cực kỳ tối, cho tới Lúc tắt đèn còn tối rộng lớn, em với kinh hoàng không?"

"Không....ko kinh hoàng." Từ Lạc ngoan ngoãn cường phát biểu.

Diệp Thành nhẹ dịu cười cợt một giờ đồng hồ, "em ko kinh hoàng, tuy nhiên song anh cực kỳ kinh hoàng."

"Anh kinh hoàng vật gì chứ? Diệp tổng tuy nhiên cũng biết sợ?: Từ Lạc nhếch mồm châm chọc anh.

"Anh kinh hoàng em nửa tối tỉnh dậy lên đường dọn dẹp, tuy nhiên lại ko thấy lối. Sợ em kể từ bên trên chóng ko cẩn trọng té xuống, kinh hoàng em vấp nên vật cản....anh còn kinh hoàng thật nhiều loại không giống nữa, cho nên vì vậy anh không thích nhằm em 1 mình, em nhằm anh ở lại được không?"

Xem thêm: xuyên thành nam thê bạch nguyệt quang của nhà giàu số một

Từ Lạc khẽ phiên mò mẫm ở xuống, "tùy anh đấy." Trong thanh âm rõ rệt rằng nông cạn, tuy nhiên hoàn toàn có thể nghe đi ra, cô cực kỳ vui vẻ và an lòng thì nên.

Diệp Thành nhìn Từ Lạc chui nhập chăn, chỉ lòi ra đầu và đôi mắt, với chút khôi hài, anh nhẹ nhàng nhằng ém nhẹm góc chăn mang lại cô, tiếp sau đó ngược tim bỗng nhiên đập thình thịch, đem bám theo một ít khẩn trương, rẽ lên trán cô, ấn lên tê liệt một nụ hít nhẹ nhàng.

" Vợ của anh ấy. Ngủ ngon!"